Hắn đã bị Hủy Diệt Hỏa Phù trọng thương qua một lần, hiện tại lần thứ hai hắn làm sao gánh được?
– Xảy ra chuyện gì?
Những võ giả khác trên chiến trường đều chú ý tới tình huống bên này, hai lần bị biển lửa thiêu đốt, năng lượng khủng bố thiêu đốt lên người của hắn.
– Đây là… Hủy Diệt Hỏa Phù?
Người của tiểu đội Sầm Phong giật mình, dựa theo quan niệm truyền thống của bọn họ, thần văn phù chỉ thời điểm đổ máu với nhau mới mang ra sử dụng, cho nên trừ Xích Vân sắp chết thì không ai mang ra sử dụng.
Bây giờ Xích Vân không ngừng sử dụng Hủy Diệt Hỏa Phù bị và biển lửa sáng ngời thôn phệ hai tên võ giả Thánh tộc.
Tiếng kêu la thảm thiết vang lên, cương nguyên hộ thể bị nghiền nát sau đó lại thiêu đốt thân thể võ giả Thánh tộc, lực lượng mang tính hủy diệt hừng hực không ngừng thiêu đốt kinh mạch của chúng.
Hỏa diễm này có thể thiêu đốt cương nguyên, hơn nữa căn bản khó lòng dập tắt.
Võ giả Thánh tộc điên cuồng giãy dụa nhưng mà sinh mệnh lực của hắn trôi qua nhanh chóng!
– Đội trưởng!
Đúng vào lúc này Xích Vân hô to:
– Chúng ta cùng sử dụng Hủy Diệt Hỏa Phù!
Hắn không biết có phát tất cả Hủy Diệt Hỏa Phù sử dụng nhiều lần hay không, nhưng mà bọn họ lúc này chỉ có thể đánh cược một lần!
Nếu như thành công thì bọn họ phải giao ra cái giá lớn, có thể trọng thương đối thủ!
Nghe được Xích Vân hô to thì võ giả tiểu đội Sầm Phong đều nao nao, đúng vào lúc này bọn họ tận mắt nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng.
Biển lửa đáng sợ biến ảo pháp tắc Tu La Thiên Đạo đột nhiên ngưng tụ trong không trung, một lần nữa hóa thành hai tấm hỏa phù mới bay trở về trong tay Xích Vân.
– Chẳng lẽ?
Tiểu đội Sầm Phong không dám tin nhìn qua, sử dụng Hủy Diệt Hỏa Phù xong nó còn khôi phục nguyên trạng.
Sầm Phong không nói hai lời trực tiếp cầm lấy hai tấm Hủy Diệt Hỏa Phù, hắn không biết hai tấm thần văn phù này lần nữa hay không, mà lúc này chỉ có thể chờ mong không sai!
Võ giả trong tiểu đội Sầm Phong đều ném Hủy Diệt Hỏa Phù ra ngoài.
Một sát na kia cả thiên địa có hỏa diễm chiếu sáng.
Nội hải mênh mông giống như hỏa diễm sôi trào…
…
Lâm Minh sau khi đưa ra Niết Bàn Thiên Kiếp Phù thì mua lại nhiều tài liệu, trở lại thần văn thất của mình luyện chế.
Lâm Minh luyện tập một đồ vật và nếm thử cải tạo thần văn phù, cấu vân này càng gần sát pháp tắc Tu La Thiên Đạo, khiến uy lực của nó tăng lên sâu sắc, hoặc là Niết Bàn Thiên Kiếp Phù đạt được một ít hiệu quả đặc thù không tưởng tượng nổi.
Chỉ có thần văn phù như vậy mới bán được giá cao.
Trước đó Lâm Minh nếm thử cải tạo Hủy Diệt Hỏa Phù là tứ phẩm thần văn phù đỉnh phong, tuy hiểu quả rất nghịch thiên, nhưng mà Lâm Minh vẫn không hài lòng.
Bởi vì phẩm cấp không đủ cao, trừ phi Tinh Cực thánh địa lấy người chiến tranh, do thế lực Thiên Tôn ra mặt, nếu thu mua nhiều mà mình không bán thì khó có thể tích lũy tài phú thật nhanh.
Mục tiêu của Lâm Minh chính là cải tạo một ngũ phẩm thần văn phù!
Đây là một công trình to lớn, cải tạo ngũ phẩm thần văn phù, so với tứ phẩm thần văn phù còn khó hơn rất nhiều!
Dù Lâm Minh hiện có một ít kinh nghiệm nhưng mà khó khăn có thể nghĩ. Lâm Minh nhốt mình vào trong thần văn thất, cũng bắt đầu mất ăn mất ngủ.
Thần văn đài bầy đặt đại lượng tài liệu, cũng rất nhiều ngọc giản tán loạn, suy diễn không biết ngày đêm.
Mỗi ngày không ngừng nghỉ suy diễn tính toán là quá trình phi thường buồn tẻ, khá tốt có Tiểu Ma Tiên thường xuyên mang súp dưỡng hồn tới, cũng xem như trong buồn tẻ cảm nhận được một phần niềm vui thú cùng quan tâm.
Nhưng mà Lâm Minh biết rõ cải tạo ngũ phẩm thần văn phù khó hơn tứ phẩm thần văn phù quá nhiều, mà cần phân thành rất nhiều giai đoạn, mỗi giai đoạn chỉ hoàn thành một bộ phận.
Lâm Minh hiện tại nghiên cứu chính là bộ phận này, lý luận trụ cột.
Mỗi khi không có linh cảm thì Lâm Minh sẽ đi làm chuyện khác.
Trong đó một chuyện trọng yếu nhất chính là luyện chế một viên Dưỡng Hồn Đan cho Thần Miểu Thiên Tôn.
Một viên Dưỡng Hồn Đan cho Thiên Tôn sử dụng tối thiêu phải tiếp cận vô thượng thần đan, muốn luyện chế ra nó quá khó khăn.
Ít nhất dùng trình độ của Lâm Minh hiện tại còn rất khó hoàn thành.
Thời gian một ngày qua đi, trong nháy mắt cách thời gian Lâm Minh giao phó nhiệm vụ đã qua hai mươi ngày.
Trong tiền tuyến của Tinh Cực thánh địa, mười tiểu đội Thánh Chủ tụ tập cùng một chỗ, tổng cộng hơn một trăm người, hôm nay bọn họ tụ tập ở đây tổng kết chiến quả.
Tổng kết này mở ra một tháng một lần, mọi người trao đổi tin tức lẫn nhau, bắt được tư liệu địch nhân trực tiếp, đồng thời cũng thương thảo chiến thuật và tùy cơ ứng biến.
Lúc này một góc của hội nghị này có một tráng hán cao lớn, giữ lại vẻ mặt râu quai nón, vai mang búa lớn, mặt mày hớn hở!
– Không phải các ngươi thổi, trận chiến lúc ấy các ngươi biết không! Đối thủ có hai mươi mốt người, còn có hai Thánh Chủ hậu kỳ dẫn đội! Mà chúng ta đây có mười người mà thôi, nhân số hoàn toàn không so được! Mẹ kiếp Thánh tộc quỷ, còn muốn đánh lén chúng ta, đội trưởng ra lệnh một tiếng, chúng ta liều mạng với chúng! Trận chiến ấy quả thực là kinh thiên địa, quỷ thần khiếp!
Tráng hán nói râu ria run lên, thích thú đậm đặc, thình lình bàn tay vỗ mạnh vào lưng của hắn, âm thanh lạnh lẽo vang lên.
– Hảo hảo ngồi, đừng thổi!
Chiến tích nói khoác lập tức bị cắt đứt, đương nhiên đại hán khó chịu, nhưng mà hắn lần đầu nhìn thấy đội trưởng của hắn — Sầm Phong.
Hắn lập tức không lên tiếng, ủy khuất nói ra:
– Đội trưởng, ta nói đều là thật… Ta nào có thổi…
– Đi, ngươi câm miệng.
Trong đại hội lần này lập đại công nên Sầm Phong vui vẻ báo công, hắn biết rõ chiến báo không thể giấu diếm, nếu không là trọng tội, nhưng mà hắn lo lắng trình báo chiến báo này lên, “Hủy Diệt Hỏa Phù” trong tay của bọn họ có bị cấp trên thu hay không?
Lúc trước hắn thông qua nói bóng nói gió chỉ có tiểu đội bọn họ có Hủy Diệt Hỏa Phù hiệu quả đặc thù, thần văn phù của những tiểu đội khác vẫn như cũ, dùng một lần là xong.