– Về phần miệng vết thương không lưu lại dấu vết gì, tạm thời tra không ra manh mối.
Giọng nói đầu tiên vang lên.
– Cường giả cấp bậc Thánh Tiên sao? Cả thành Long Hoàng có nhiều người đạt cảnh giới này, rốt cuộc là ai?
Lời nói mang theo ngữ khí lạnh lùng trầm thấp, dường như trong đó ản chứa sát ý đáng sợ.
– Đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?
– Không thế nào xử lý!
– Ngươi ở tại chỗ này, tiếp tục duy trì Hữu Phong Các vận chuyển, hơn nữa truyền tin tức khu tu sư hiệp sẽ có được tiên khí tuyệt phẩm Tỏa Long Giản ra ngoài.
Lời nói kia lạnh lùng phân phó.
– Vâng, đại nhân!
Giọng nói đầu tiên ra lệnh không cho phép cự tuyệt.
– Chỉ cần thả tin tức này ra ngoài khẳng định có người đi tìm khu tu sư công hội phiền toái, một khi xuất hiện cường giả, chúng ta có thể mượn đao giết ngươi, cũng trảm thảo trừ căn công hội ra khỏi thành Long Hoàng!
Lời nói vô cùng lạnh lùng.
– Đại nhân, thuộc hạ có nghi vấn không biết có nên nói hay không!
– Nói!
– Nếu Long Hoàng đại nhân đã xuất thủ qua với Khu Tu Tháp, mà Khu Tu Tháp cũng không có tỏ vẻ, vì sao chúng ta không trực tiếp diệt luôn cái gọi là khu tu sư công hội đi? Còn phải phiền toái nhiều như thế?
– Ngươi biết cái gì! Thanh Long hoàng đại nhân đã xuất thủ với Khu Tu Tháp nhưng về sau một người cao tầng Khu Tu Tháp tới đại chiến với Long Hoàng một hồi, Long Hoàng đại nhân đại bại mà về, tuy chuyện này giữ kín không nói ra, chỉ cần là cao tầng, mỗi người cũng biết Long Hoàng có hại chịu thiệt, bằng không hắn làm sao có thể cho phép những người kia tiếp tục lưu lại khu tu sư công hội chứ?
Người kia tiếp tục nói, hắn nói ra bí mật trọng đại.
– Long Hoàng lại bại… Người nọ rốt cuộc là ai? Lợi hại như vậy…
Người hỏi lời này hiển nhiên sùng bái Thanh Long hoàng rất mạnh, nghe được hắn thất bại có chút không dám tin tưởng, qua một hồi liền hỏi tiếp:
– Ta còn có nghi hoặc, Khu Tu Tháp không có xung đột lớn với Long tộc chúng ta, vì sao Long Hoàng lại diệt sát bọn chúng?
– Ta… Ta cũng không biết, dường như ta nghe người khác nói qua, liên lụy tới bí mật thượng cổ, dường như Khu Tu Tháp thành Long Hoàng nắm giữ cái gì đó của Thanh Long hoàng, từ đó Long Hoàng mới tức giận không tiếc ra tay… Đương nhiên những chuyện này chỉ là lời đồn, ngàn vạn không nên nghe tin đồn thất thiệt, bằng không thì chết mà không biết chết như thế nào.
Lời nói lạnh lùng lại bàn giao một lần nữa.
– Được rồi, đừng bát quái ở nơi này, ngươi tiếp tục ngụy trang thành có Hữu Phong Các chủ, ở lại nơi này đi, ta đi trước, nếu như có cường giả tới phải lập tức đưa tin cho ta biết.
– Yên tâm đi đại nhân!
Người kia trả lời chắc chắn.
– Ân!
Lời nói lạnh lùng thỏa mãn gật gật đầu, hắn quay người rời khỏi tiểu viện.
– Thanh Long hoàng, Khu Tu Tháp, Long tộc… Cùng xem một hồi!
Sau khi tiêu hóa tin tức của hai người, Nhiếp Vân nhắc lại một lần, lúc này hắn theo sát người vừa rời đi.
Người có lời nói lạnh lùng là trung niên nhân, trên vai mang theo huy chương giống như răng nanh, trước ngực có miếng hộ tâm còn lớn hơn những hộ vệ giáp đen hắn gập được gấp hai lần, phía trên còn có đầu rồng màu xanh.
– Thanh Long Giáp Tướng, hơn nữa còn là tướng lãnh nhất đẳng.
Sau khi sử dụng thiên nhãn nhìn rõ dung mạo của người này, nội tâm Nhiếp Vân có suy nghĩ.
Lúc đến, Hắc Long Thánh Tôn đã giới thiệu với Nhiếp Vân, người có quần áo chế thức này là tưởng lãnh nhất đẳng của thành Long Hoàng.
Tướng lãnh cao cấp của Thanh Long nhất tộc xuất hiện tại chợ đêm, việc này không nói nổi.