“Một cô nhóc phiền phức.”
Mặc dù Cố Gia Huy nói với vẻ bất đắc dĩ nhưng trong đôi mắt anh lại tràn ngập ý cười.
Anh trực tiếp đưa tay vào túi của cô rồi lấy chìa khóa ra.
Móc chìa khóa là Minion, rất phù hợp với sở thích của cô vợ nhỏ bé.
“Đây là ký túc xá nữ đó.”
“Cũng không phải là chưa vào bao giờ. Mà lại anh chỉ có hứng thú với đồ của em, không bao giờ nhìn những thứ khác.”
“Vậy cũng không được, em phải vào dọn dẹp một chút.”
Hứa Minh Tâm nói với vẻ không được tự nhiên.
“Thế thì được, anh đứng ngoài đợi em mười phút. Em cẩn thận một chút, có chuyện gì thì gọi anh.”
Cố Gia Huy cũng không ép buộc nữa mà tôn trọng sự lựa chọn của cô.
Hứa Minh Tâm vội vàng đi vào rồi dọn dẹp những quần áo bị vứt bừa bãi trên giường. Cô còn dọn dẹp tủ đồ, giường chiếu và bàn học của mình một lần, giả vờ như mình là một cô bé thích sạch sẽ!
Hành động của cô có chút không tiện, vết thương trên đầu gối nặng hơn cô tưởng tượng, nên bây giờ chỉ có thể đi bằng một chân.
Hứa Minh Tâm quá vội, không kịp đứng vững nên ngã uỳnh ra mặt đất.
Cố Gia Huy đứng ngoài nghe thấy tiếng thì run lên, anh vội vàng đi vào.
Anh trực tiếp đỡ Hứa Minh Tâm dậy rồi nhíu mày nói: “Bị đau ở đâu rồi?”
“Môn… mông sắp bể thành ba mảnh rồi!” “Đó cũng là do em đáng đời!” Mặc dù Cố Gia Huy nói thế nhưng vẫn nhẹ nhàng vuốt vuốt cái mông của cô.
Anh nhìn thoáng qua giường của Hứa Minh Tâm, lần trước vội quá nên không có nhìn kỹ, bây giờ anh mới phát hiện chỗ này quá bừa bộn.