Cho dù đối phương nhất quyết không nói, cậu cũng có thể đoán được.
Suy cho cùng bọn họ có mối quan hệ hợp tác với câu lạc bộ chiến đội TVT.
Mà cậu chỉ biết một người có liên quan đến TVT thôi, Lục Quyện.
Tuy nhiên, khi suy đoán này xuất hiện, Úc Ninh cảm thấy rằng điều đó là không thể.
Tại sao Lục Quyện lại quan tâm đến việc của cậu?
Cứ cho là sự quan tâm giữa bạn bè, cũng không cần thiết làm to chuyện lên như vậy.
Xét theo tình hình trước mặt, sự nghiệp phát sóng trực tiếp của A Quyết trong tương lai chỉ sợ đã bị hủy hoại, chỉ riêng món nợ hợp đồng thôi cũng đủ để gã gánh vác cả đời.
Thanh danh của gã, mọi thứ gã dày công kiếm được đều đổ sông đổ biển.
Đây dường như là kết quả mà Úc Ninh mong muốn.
Nhưng lại không giống với kết quả cậu dự đoán, hoặc là nói đi đến nước này là kết cục cậu chưa từng nghĩ đến.
Cũng không biết qua bao lâu, Úc Ninh mới cầm điện thoại lên.
Tống Triệu điên cuồng hò hét trên Wechat, hỏi cậu rốt cuộc là thế nào.
Úc Ninh cắn môi dưới, cậu cũng không biết mà.
Cậu còn cảm thấy có khi mình chưa tỉnh ngủ.
Úc Ninh: [ Mày chờ tao một chút ]
Tống Triệu: [ Có phải mày ám độ trần thương*, lén lút cấu kết với Lục Quyện trong bóng tối đẩy mọi chuyện lên đầu sóng hay không? ]
(*) Thành ngữ tiếng Trung: 暗渡陈仓 (Àndùchéncāng) – Ám Độ Trần Thương. Ý nghĩa: Chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.
Tống Triệu: [ Nếu không công ty luật Quý Mậu sao có thể giúp mày chứ! Nhất định là như vậy! Mày đừng hòng gạt tao! ]
Tống Triệu: [ Mày có bản lĩnh bị đàn ông xấu lừa gạt thì có bản lĩnh giải thích cho tao nghe chửa!]
Úc Ninh:…
Úc Ninh: [ Không dùng được thành ngữ thì đừng dùng ]
Úc Ninh: [ Cái gì mà bị đàn ông xấu lừa gạt, phủi phui cái mồm, uốn lưỡi bảy lần trước khi nói, sắp xếp lại ngôn ngữ đi ]
Tống Triệu: [ Mày thay đổi rồi, không phải mày kêu hắn là đàn ông xấu à? ]
Úc Ninh: [ Tao không hề nói, cũng không bị người ta gạt ]
Úc Ninh: [ Bọn tao là mối quan hệ hợp tác thuần khiết ]
Tống Triệu: [ Có cục cớt, quan hệ hợp tác thuần khiết sẽ thay mặt giúp mày làm sáng tỏ? Còn tiện tay giúp mày hả giận? Tao không tin tao không tin tao không tin, chẳng lẽ mày đợi tao bắt được cảnh giường chiếu của hai người rồi mới định công khai cho tao biết hai người đang yêu nhau sao? ]
Tống Triệu: [ Nghe thương tâm thế hả giời! ]
【 Thông báo từ hệ thống: Tin nhắn đã gửi, bạn đã bị người dùng chặn】
Tống Triệu hơn nửa đêm lén lút chạy ra ngoài bắt tín hiệu:??
Vì đàn ông xấu mà chặn cậu, thế mà còn chối không có quan hệ gì?
Là nam sinh ngây thơ dữ chưa?
Sau khi kéo Tống Triệu vào danh sách đen, Úc Ninh cảm thấy thanh tịnh hơn hẳn.
Cậu vẫn chưa biết nên hỏi Lục Quyện chuyện này thế nào.
Lại còn bị Tống Triệu đoán mò lung tung khiến trong lòng cậu cũng loạn cào cào.
Úc Ninh liên tục tắt mở Weibo.
Cậu không thường đăng bài trên Weibo, lúc này bỗng có cả nghìn thông báo.
Không ít fans chạy đến an ủi cậu, mừng cho cậu đã từ chối A Quyết kịp thời, có cả một số người mắng chửi cậu lúc trước đến xin lỗi, hi vọng cậu có thể thu hồi thư luật sư.
Đương nhiên, không thể thiếu fans TVT.
Chủ yếu để hóng hớt.
Úc Ninh hít một hơi thật sâu.
Cũng may bọn họ không biết là Lục Quyện làm, bằng không cậu sẽ bị người hâm mộ của hắn khủng bố mất.
Úc Ninh thật sự rất không thích phiền phức, cậu chỉ muốn yên lặng sinh hoạt, kiếm tiền, chăm sóc bà ngoại, sau khi tốt nghiệp thì tìm một công việc bình thường, chỉ cần đủ để cậu và bà ngoại sinh sống là được.
Nhưng tình hình hiện tại đang phát triển theo hướng mà cậu không ngờ tới.
Một vài suy nghĩ vẩn vơ cũng từ từ nảy sinh.
Úc Ninh bình tĩnh lại, đem những ý niệm vớ vẩn này ép xuống.
Trong cuộc sống của câu, thích một người là chuyện có cũng được mà không có cũng được.
Nếu như không phải vì bà ngoại, cậu sẽ không thể có bất kì tiếp xúc gì với Lục Quyện.
Nếu như hơi vượt qua giới hạn, Úc Ninh đã nghĩ, vậy thì cần giải quyết từ gốc rễ mới tốt.
Chuyển sang Wechat, Úc Ninh xóa tới xóa lui trong khung chat, cân nhắc từ ngữ.
Một giây sau, Lục Quyện bỗng gọi Wechat đến.
Úc Ninh giật mình đến mức thiếu chút nữa quăng luôn điện thoại.
Bây giờ thì cậu chắc chắn Lục Quyện có ham muốn theo dõi màn hình.
Trong căn cứ TVT, Lục Quyện hơi tựa lưng vào cửa sổ.
Hơn một giờ sáng, đèn đuốc trong căn cứ vẫn sáng choang, đôi khi còn nghe thấy tiếng rống giận dữ truyền ra từ phòng huấn luyện.
Tay trái Lục Quyện cầm điện thoại áp vào tai, đầu ngón tay phải kẹp điếu thuốc.
Vừa mới đốt.
Hôm nay hắn nghe Từ Mính càu nhàu suốt một buổi trưa, vất vả đấu tập đến tận tối, sau khi kết thúc còn phải nghe những chiến đội khác bóng gió với Từ Mính, cố hỏi xem TVT ra mặt cho ai.
Từ Mính lại nổi giận mắng thêm nửa giờ.
Tranh thủ công ty luật cũng được, dù sao đó cũng là sản nghiệp nhà họ Lục, nhưng không thương lượng trước với anh thì là chuyện lớn.
Huy động lực lượng như vậy, ai không biết còn tưởng Chu Quyết đắc tội TVT, dù theo một khía cạnh khác, đúng là gã ta đã chọc đến TVT thật.
Cũng may hình tượng “mệnh cô đơn” của Lục Quyện đã đóng đinh trong lòng fans, có đoán thế nào cũng không đoán lên đầu Lục Quyện.
Cứ ai hỏi, Từ Mính đều lấy câu “Đơn ủy thác do công ty luật nhận, không liên quan đến chiến đội” đáp lại, chỉ có giám đốc chiến đội EVE run lẩy bẩy, hỏi anh ta sẽ không bị Lục Quyện diệt khẩu chứ?
Từ Mính không thể nói thật, bèn trả lời “Ừ”
Giám đốc chiến đội EVE run rẩy cúp điện thoại.
Lục Quyện gẩy tàn thuốc, rũ mắt hỏi, “Dậy rồi? Đã nghĩ ra cách sắp xếp lời nói sao?”
Thanh âm hắn vẫn có chút khàn.
Úc Ninh sửng sốt, “Em…”
Em, em cái gì?
Cậu đột nhiên cứng họng.
Cũng may Lục Quyện dường như biết cậu muốn hỏi gì, khẽ cười, “Là tôi làm.”
Hắn thừa nhận rất sảng khoái, không hề có ý tứ muốn che giấu.
Úc Ninh chỉ có thể lúng túng “ồ” lên một tiếng.
“Em không cần nặng lòng, dù sao bây giờ chúng ta cũng coi như là… Quan hệ hợp tác.” Lục Quyện dừng một chút, không để Úc Ninh lên tiếng, tiếp tục nói, “Trong mắt ba mẹ tôi, chúng ta đang yêu đương, nếu họ thấy con dâu của mình bị bắt nạt, còn tôi vẫn thờ ơ không động lòng, có lẽ sẽ đến trước căn cứ lôi cổ tôi ra ngoài…”
“Xin lỗi em.”
Nghe Lục Quyện nói thế, những tâm tư vẩn vơ mà Úc Ninh nuôi dưỡng vừa rồi như bị một chiếc xe lu từ từ nghiền nát và chôn vùi trong lòng đất, không một ngọn cỏ dại nào có thể mọc được.