– Nhưng ngươi đá thùng nước lên đầu ta, đây là phạm thượng, phải chịu phạt. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
– Hừ !
Triệu Tử Văn hừ lạnh:
– Tại sao ta lại đá thùng nước lên đầu tiểu thư? Cái này căn bản chỉ là vô tình. Nếu Đại tiểu thư không chọc ghẹo ta, ta lại đi đá thùng nước sao, làm sao có thể có kết cục này?
– Khá lăm, nô tài lẻo mép, Ắt xì ..…
Hạ Vũ Tình nói xong lại hắt xì một cái, Hạ Bình chạy tới, lo lắng hỏi:
– Tiểu thư, nhanh đi thay quần áo, nếu không rất dễ bị nhiễm phong hàn.
Hạ Vũ Tình biết hôm nay nói không lại hắn, đành phải hung hăng trừng mắt nhìn hắn vài lần, ý như muốn nói hắn hãy chờ xem, Hạ Bình thì hiện tại chỉ quan tâm tới thân thể Đại tiểu thư, kéo tay nàng bước sang dãy phòng phía tây.
Thấy Hạ Vũ Tình đã đi xa, Triệu Tử Văn mới phát giác sau lưng mình đầy mồ hôi lạnh. Hắn đã sớm chuẩn bị đưa ra lệnh bài, cùng lắm thì đi, hắn cũng không muốn ăn đòn. Tuy nhiên, cũng may Đại tiểu thư này cũng nói một chút đạo lý, không như cô nàng đanh đá điêu man kia, bằng không nháo sự với cô nàng này thì cũng không phải là việc tốt.
Triệu Tử Văn thầm kêu may mắn, may là hắn có tài ăn nói. Ở kiếp trước, hắn có học thức, lại tham gia nhiều hoạt động và thi thố, tự nhiên đảm lượng và tài ăn nói cũng khá hơn, sao có thể không đối phó được với hai cô bé này chứ.
– Hạ Văn, sao ngươi lại ngồi đây?
Triệu Tử Văn nghe tiếng nhìn lại, thấy thiếu gia đi tới. Thiếu gia này lần đầu tiên nói chuyện với hắn, hắn vội vàng cười nói:
– Không phải là muốn học sớm chứ?
Hạ Văn Đăng đảo cặp mắt:
– Hôm nay không cần học sớm
– Không cần?
Triệu Tử Văn kinh ngạc
– Hôm nay có khách quý tới, cho nên không học
Hạ Văn Đăng cười ha hả nói:
– Đi, thừa dịp mẫu thân tiếp khách, chung ta đi chơi.
Triệu Tử Văn thấy thiếu gia này không hề tự cao, bình dị, gần gũi, hắn rất có hảo cảm, gật gật đầu:
– Được !!!
Hai người yên lặng đi ra cửa, khi tiến vào nội đường càng thêm cẩn thận. Hạ Văn Đăng nhìn Triệu Tử Văn nháy mắt, Triệu Tử Văn vừa thấy đã hiểu, phu nhân cho phép mình có thể tùy ý ra vào Hạ phủ, vì vậy thiếu gia muốn mình đi trước thám thính
Khi Triệu Tử Văn ra tới cửa, nghe thấy vài tiếng cười sang sảng. Hắn cảm thấy có chút quen thuộc, liền rón rén nhìn vào nội đường, nhìn xem Hạ phu nhân có phải đang tiếp khách triều đình hay không, nếu không còn có thể báo cho thiếu gia.
– ….Đây không phải là Triệu tiểu huynh sao?
Triệu Tử Văn ngẩn ra, hắn đã nghe ra thanh âm này, không phải là Tần Quán đã trở lại Hàm Đan sao, sao lại ở đây?
Hắn vừa định thăm dò đã bị Tần Quán phát hiện, đành phải đi ra, cười ha hả:
– Tần lão huynh, sao hôm nay lại đến đây…
Triệu Tử Văn ngoài mặt nhiệt tình, nhưng trong lòng lại thầm mắng, mẹ kiếp, tốt xấu gì ta cũng là Đại Nội Mật Thám, nếu bây giờ bị vạch trần thì làm sao? Lão Tần ngươi không phải tối qua bị Đào Tâm Nhi làm cho hồ đồ rồi?
Hạ phu nhân ngồi nghe, không biết nên khóc hay nên cười, hôm nay mới phát hiện Hạ Văn quả thực mặt dày, hắn kém người ta ba mươi mấy tuổi, lại kêu lão huynh, tiểu huynh, thật sự là…..không biết xấu hổ, phu nhân cười nói:
– Hóa ra Tần đại nhân và Hạ Văn có quen biết.
– Đúng vậy, ta cùng Triệu tiểu ca có chút duyên phận, lại càng bội phục đối với tài văn chương của hắn
Tần Quán cười nói
– Ha ha
Hạ phu nhân từ đáy lòng thầm cười, nhưng trong lòng vui mừng, ngay cả Tần đại nhân cũng thưởng thức hắn như vậy, có thể nói gã thư đồng này quả không đơn giản, có thể sẽ Đăng bảng đề danh
– Nếu Tần đại nhân có quen biết Hạ Văn, vậy hai người nói chuyện đi.
Tần Quán gật gật đầu, rồi tiến tới phía Triệu Tử Văn
– Hạ phủ quả thật là tốt !!!
Triệu Tử Văn mắng:
– Tốt? Hiện tại phu nhân biết ta quen biết ngươi, ngươi bảo ta ở Hạ phủ làm sao nằm vùng, nói không chừng ngay hôm nay đã bị vạch trần.
? Nằm vùng? Tần Quán biết gã thư đồng này nói chuyện quái dị, cũng không hỏi nhiều, cười khan vài tiếng
– Ta sợ Hạ phu nhân gây khó dễ cho ngươi, nên mới nhận quen biết trước mặt nàng, như vậy ngày sau ngươi sẽ dễ dàng làm việc hơn, càng thuận lợi cho việc ngươi dò xét.
Nói qua nói lại cũng là Tần Quán có nghĩa khí, hôm nay giúp Hạ phủ, về sau nếu gặp việc khó sẽ không cần dùng lệnh bài, Triệu Tử Văn vỗ vỗ vãi Tần Quán, cười nói:
– Hóa ra là như thế, ta quả thật phải đa tạ lão huynh.
– A…
Tần Quán bị Triệu tiểu huynh không biết nặng nhẹ này vỗ, hít một hơi thật sâu, rồi cũng hung hăng vỗ một chưởng vào lưng Triệu Tử Văn, cười nói:
– Khách khí, khách khí…
Triệu Tử Văn ra tay cảm giác có hơi mạnh, tuy nhiên Tần lão nhân này lại đánh lại, hắn là một thanh niên chính trực, thế nào lại chấp nhất với một lão nhân năm mươi tuổi.
Tần Quán nghĩ hắn lại muốn tiếp tục, liền lùi lại hai bước, rồi mới phát hiện tên tiểu tử này giơ tay gãi đầu, tức giận nói:
– Tiểu tử ngươi, vô sỉ, lợi dụng vừa rồi ta tâm tình kích động chiếm tiện nghi
Tiếp đó lão hạ giọng nói
– Ta đã an bài vào Hạ phủ một người nữa, làm nội ứng cho ngươi.
– Còn một người nữa?
Triệu Tử Văn cả kinh nói:
– Người kia là ai?
Tần Quán thần bí cười:
– Đến lúc đó ngươi sẽ biết là ai, bây giờ chưa thể nói cho ngươi.
Triệu Tử Văn loáng thoáng đoán được, tuy nhiên cũng không dám quả quyết. Nội ứng kia khẳng định cũng như hắn, đều là hạ nhân mới tới. Cũng không biết tên kia là khờ thật hay giả ngu, nếu thật là khờ, làm nội ứng, không phải là gã Tần Quán này muốn chơi ta sao. Hắn giả ngu hay là có một thân phận khác?
Tần Quán thấy tiểu ca mặt mày trầm tư, đặt tay phải lên vai hắn cười nói:
– Ngươi đừng đoán, ngày mai ta phải rời khỏi Hàng Châu, đến lúc đó tự nhiên ta sẽ bảo hắn liên hệ với ngươi.
– A….
Triệu Tử Văn gật gật đầu, nhưng nghĩ lại thiếu gia vẫn đang ở ngoài chờ, hắn ôm quyền nói:
– Tần lão huynh, phu nhân, ta có chút việc, không quấy rầy nhị vị nói chuyện.
Hạ phu nhân cũng có chút buồn chán đối với một già một trẻ đang kề vai sát cánh thì thầm, liền cười nói:
– Vậy ngươi đi đi
Hạ Văn chưa ra tới cửa, phu nhân lại nghiêm mặt nói:
– Ngươi có đi cùng thiếu gia ra ngoài, cũng không được để hắn sinh sự…..
Home » Story » siêu cấp thư đồng » Chương 16: Khách Quý