Tử Du ôm Quân Thiên an ủi một lúc lâu thì nhàm chán nên muốn trò chuyện cùng anh. Còn Quân Thiên thì lại rất chăm chú nghe và trả lời.
” Quân Thiên sao trước đây anh lại chọn cái nghề cảnh sát này vậy?” Bổn bảo bảo cũng rất tò mò. À không phải nói là bổn bảo bảo vô cùng tò mò mới đúng.
” Anh muốn là người đòi lại công bằng và bảo vệ cho mọi người.” Nó chính là ước mà cũng chính là mục tiêu để anh cố gắng.
” Anh đã bao giờ hối hận khi chọn làm cảnh sát chưa? ” Bổn bảo bảo thấy làm cảnh sát chưa hẳn đã có thể bảo vệ người và quyền lợi của họ. Cảnh sát rất mệt lại rất nhiều quy định rắc rối phức tạp. Biết một người là thủ phạm nhưng lại phải đi tìm bằng được bằng chứng, vật chứng mới có thể bắt và xét xử được.
” Tôi chưa bao giờ hối hận vì đã chọn ngành cảnh sát.” Quân Thiên anh không những không hối hận mà còn rất biết ơn nó. Vì nhờ nó anh mới gặp được Du Du của anh. 1
” Quân Thiên anh có nghĩ là trong tổ trọng án có nội gián không? ” Theo kinh nghiệm nhiều năm làm đặc vụ của bổn bảo bảo thì việc boss phản diện Thẩm Hiên chạy thoát được không phải là vô tình mà là có nội gián âm thầm mật báo lại.
Lần này Quân Thiên sau khi nghe xong câu hỏi của Tử Du lại trầm ngâm không muốn trả lời. Anh còn đánh trống lảng sang chuyện khác nữa.
“Chúng ta về cục cảnh sát đi.” Lời của Du Du nói cũng không phải là sai. Nhưng Quân Thiên anh không dám tin rằng những đồng đội cùng nhau sánh vai bao lâu lại phản bội mình. Anh cần thời gian để điều tra và thích ứng với cảm giác đau đớn này.
Quân Thiên vừa buông Tử Du ra thì cô liền như một con chim được thả tự do vô cùng vui vẻ. Vì đứng ở một chỗ quá lâu không thể động đậy khiến cho chân Tử Du bị tê và chuột rút.
” A a a a a.” Cứu với bổn bảo bảo sắp ôm hôn với đất mẹ rồi. Ôi cái mặt và cái hình tượng bổn bảo bảo cố gắng xây dựng bấy lâu nay sắp sửa tàn tạ rồi.
Nên khi Quân Thiên vừa buông tay ra cô lại không giữ được thăng bằng suýt ngã. May mà Quân Thiên nhanh chóng kéo cô lại vào lòng.
Nhưng vì Quân Thiên vội vàng nên dùng lực kéo quá mạnh khiến chiếc mũi bé nhỏ đáng thương của Tử Du đập vào cơ ngực. Vì rất đau nên khiến mắt của Tử Du hồng hồng còn ươn ướt nước mắt mắt. Và còn một sự trùng hợp không hề nhẹ là tay của Tử Du đang vuốt ve mấy cái múi của Quân Thiên.
Quân Thiên mặt đỏ bừng bừng sau đó là anh cảm thấy cơ thể mình nóng dần lên. Cuối cùng Quân Thiên không nhịn được đã bắt lấy cái móng vuốt nhỏ đang đốt lửa và trao cho cô một nụ hôn nồng cháy. Sau khi kết thúc nụ hôn vì sợ Tử Du bị ngã Quân Thiên dứt khoát bế Tử Du theo kiểu công chúa ra xe sau đó hai người cùng nhau trở về sở cảnh sát.