– Hẳn không phải là công pháp kim thuộc tính, người bình thường cũng chỉ có thể tu hành công pháp kim thuộc tính, trong công pháp kim thuộc tính có đủ loại, rất tạp, tu sĩ nào cũng có thể tu luyện, mà Giang Nhất Nhất tu luyện công pháp ngũ hành chính tông, nếu không sẽ không có thần thông như vậy. Muốn tu hành công pháp kim hành cần thiên phú nhất định, không có tư chất không thể luyện thành, công pháp ngũ hành chính tông rất mạnh, công pháp ngũ hành chính tông đều là công pháp cao cấp nhất, nếu như Giang Nhất Nhất có thứ này có thể biến đá thành vàng.
– Biến đá thành vàng?
Miêu Nghị nghe vậy cũng phải hỏi lần nữa:
– Thật có thể biến đá thành vàng?
Vừa nghe lời nyaf, Ban Nguyệt Công kinh ngạc im lặng, Từ Đường Nhiên cười lớn, nói:
– Ngưu huynh nói giỡn, biến đá thành vàng ý chính là chuyển hóa thành phần kim loại ẩn chứa trong đó, lúc thi pháp sẽ biến số kim loại này thành vàng, cũng không phải thật sự biến đá thành vàng.
Đổ mồ hôi!
Miêu Nghị lau mồ hôi, tại Tiểu Thế Giới chưa từng tiếp xúc qua, cười khan một tiếng, nói:
– Thì ra là thế, không thể ngờ Giang Nhất Nhất còn có bản lĩnh như thế.
Ban Nguyệt Công:
– Công pháp ngũ hành chính tông nhất thuộc về Kim Hành Cung, Mộc Hành Cung, Thủy Hành Cung, Hỏa Hành Cung và Thổ Hành Cung, ta tu hành công pháp thổ thuộc tính nhưng lại bàng môn tạp loại, không phải công pháp ngũ hành chính tông, không biết Giang Nhất Nhất học được từ đâu công pháp kim thuộc tính chính tông.
Nói tới đây, Thanh Mi chỉ sang sườn núi đối diện:
– Mau nhìn!
Mấy người nhìn sang, chỉ thấy phía sau tuyết lỡ là hang động, một bóng người bay ra ngoài, không phải người khác, chính là Giang Nhất Nhất lúc trước.
Giang Nhất Nhất bay lên cao, mặt đất dưới chân hợp lại và biến mất.
Giang Nhất Nhất một thân áo bào trắng ngẩng đầu nhìn đám người Miêu Nghị, thấy đám người Miêu Nghị không có ác ý, hắn lách người tiến vào bóng đêm.
Đám người Yến Tử Ca trong hang động còn không biết, không biết Giang Nhất Nhất đã rời đi, trong lòng núi không nghe tiếng đánh nhau, hẳn là không đối mặt với Giang Nhất Nhất.
Từ Đường Nhiên nói thầm một tiếng:
– Dâm tặc này vừa sử dụng công pháp thổ thuộc tính.
Lúc này ngay cả Ban Nguyệt Công cũng kinh ngạc, nói:
– Tính năng công pháp thổ thuộc tính! Giang Nhất Nhất lại tu hành hai công pháp, xem ra quả nhiên có thiên phú tu hành công pháp ngũ hành.
Điểm ấy Miêu Nghị cũng hiểu, công pháp ngũ hành không thể so với công pháp khác, tương sinh tương khắc, bình thường tu luyện một loại sẽ khó tu hành loại khác, gật đầu nói:
– Xem ra Giang Nhất Nhất có chút năng lực, khó trách lại đào thoát khỏi Thiên đình vây bắt nhiều năm như vậy!
Trong nội tâm nói thầm, nếu không bắt được, chỉ sợ hắn có quan hệ với người Quần Anh hội.
– Giang Nhất Nhất đã chạy, chúng ta xem tiếp không?
Từ Đường Nhiên hỏi rõ.
– Đi thôi! Chúng ta tìm mục tiêu tiếp theo.
Miêu Nghị nói một tiếng, dẫn theo đám người bay đi, hôm nay một đoàn người nghe hắn như thiên lôi. Từ Đường Nhiên không muốn nhưng không có biện pháp.
Một giờ sau, ngọn núi tuyết nổ tung, đại địa chấn động, mấy bóng người bay ra ngoài, chính là đám người Yến Tử Ca.
Tìm trong lòng núi không phát hiện Giang Nhất Nhất, đám người này đánh sập cả nọn núi, bảy mươi hai ngọn núi biến thành bảy mươi mốt.
Chưa bắt được người không nói, còn hao tổn bốn người, sắc mặt mọi người khó coi..
– Giang Nhất Nhất, đừng để lão tử bắt được, nếu không lão tử sẽ lột da ngươi.
Yến Tử Ca lên tiếng.
Có người hỏi:
– Yến Thống lĩnh, hôm nay tạm thời không bắt được Giang Nhất Nhất, trong Cầu Sinh Tinh không còn danh sách ngươi chúng ta cần tìm, làm sao đây?
– Mộ Dung!
Yến Tử Ca quay đầu lại một tiếng.
Dương Thái đứng bên cạnh Mộ Dung Tinh Hoa không nói gì, nàng bay tới và nói:
– Yến Thống lĩnh có gì phân phó?
Yến Tử Ca nói:
– Chắc hẳn các ngươi cũng có danh sách tìm người, trong danh sách của các ngươi, tại Cầu Sinh Tinh còn mục tiêu nào hay không?
Mộ Dung Tinh Hoa:
– Trong danh sách của chúng ta, trên Cầu Sinh Tinh chỉ có hai người, một là Giang Nhất Nhất. Một còn lại là Tô Lục Nhi, bên cạnh Tô Lục Nhi có cao thủ Kim Liên cửu phẩm che chở, chúng ta khó có thể ra tay.
– Ah!
Yến Tử Ca không chút khách khí đưa tay ra:
– Giao danh sách của các ngươi cho ta xem.
Dường như sợ nàng nói dối.
Đến tình cảnh này, Mộ Dung Tinh Hoa không cự tuyệt, giao danh sách cho hắn.