Hai mươi sáu năm tu thành ngũ phẩm Thần Văn Sư, nói ra muốn chấn kinh rớt cằm xuống đất thì căn bản không có người nào tin, ngũ phẩm Thần Văn Sư không phải dùng mấy ngàn năm, thậm chí mấy vạn năm thì không làm được.
Nhưng mặc dù là ngũ phẩm Thần Văn Sư, đối với luyện chế Tham Lang Thiên Châu mà nói còn chưa đủ.
Chỉ tài liệu đã khiến người ta đau đầu rồi, trên cơ bản có thể lấy tới tay đều là nhân vật cấp Thiên Tôn, Đại Giới Giới Vương muốn có một loại đều thương gân động cốt.
Nhưng mà chuyện do người làm, Lâm Minh tốn hao không biết bao nhiêu giá lớn mới tu thành Đạo Cung Cửu Tinh, lại tốn rất nhiều khí lực mới lấy được Thương Khung Phách Điển Đạo Cung Cửu Tinh, cuối cùng có con đường sáng thì hắn không bỏ qua được.
– Tiết trưởng lão, khu nhiệm vụ nằm ở đâu?
Lâm Minh chưa quen thuộc Thần Văn Sư công hội nên mở miệng hỏi.
Tiết lão đầu nghe xong lại trợn mắt, nói:
– Tiểu tử ngươi ngay cả khu nhiệm vụ ở đâu còn không biết, có thể thấy được số lần ngươi tới Thần Văn Sư công hội là bao nhiêu rồi.
Bị Tiết trưởng lão quở trách, Lâm Minh cười khan một tiếng, cũng không trả miệng.
– Bỏ đi bỏ đi, ta thấy tiểu tử ngươi là tên điên, tính toán, ta mang ngươi đi qua, cho ngươi nhìn xem thù lao nhiệm vụ và nên từ bỏ ý đồ đi.
Tiết lão đầu thu quán, không bán buôn gì cả, với tuổi như hắn tu vị đã không có khả năng tinh tiến, thời gian thường trôi qua bằng cách làm chuyện gì đó cho qua ngày, bày quầy bán hàng chỉ là cách Tiết lão đầu an hưởng cuộc sống, hắn vui thích cảm giác thành tựu mua thấp bán cao, sửa mái nhà dột (ý nói nhặt bảo), kỳ thật đây cũng là cách hắn tăng thu nhập, bởi vì cái gọi là lưỡi câu thắng tại cá.
Tiết lão đầu mang theo Lâm Minh,xuyên qua một hành lang gấp khúc, đi vào chính sảnh của Thần Văn Sư công hội.
Đại sảnh này nhìn qua như quảng trường nhỏ, chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, trong đại sảnh cũng không có nhiều người, bọn họ có trẻ có già, một đám đều mặc trường bào Thần Văn Sư, hoặc là Luyện Dược Sư, nhìn qua đều có thân phận.
Ở giữa đại sảnh có trận bàn to lớn, trên trận bàn có văn tự nhấp nhô.
Trận bàn hơi biến hóa, tác dụng củ nó là hiểu thị văn bản hình chiêu, mà những văn tự nội dung hình chiếu là yêu cầu nhiệm vụ.
Trừ chuyện đó ra, ở cuối đại sảnh là cái bàn dài, bày ra một xấp quyển trục, những quyển trục này cũng là nhiệm vụ, nhưng mà so với nhiệm vụ có hình chiếu thì thấp hơn không ít.
– Đây là nơi nhận nhiệm vụ đấy! Ngươi có thể nhận nhiệm vụ đại khái đều ở đây, những nhiệm vụ này ít thì mấy trăm, nhiều thì trên mấy vạn điểm tích lũy, muốn một hai ngàn vạn điểm tích lũy cơ bản đều là lục phẩm Thần Văn Sư mới có thể tiếp, độ khó thật lớn, ta cũng không làm nổi.
Tiết lão đầu vuốt vuốt đồ chơi nhỏ như óc chó trên bàn dài.
– Không phải ta đả kích ngươi, ngươi muốn dựa vào làm nhiệm vụ mua được những tài liệu đó, không có mấy vạn năm là đừng nghĩ, trừ phi ngươi có thể thăng cấp lên cao giai Thần Văn Sư.
Lâm Minh quét mắt nhìn qua nhiệm vụ một vòng, quả nhiên như Tiết lão đầu đã nói, chính thức có ngàn vạn điểm tích lũy đều cần tu vị Đại Giới Giới Vương Thần Văn Sư, Luyện Dược Sư mới có thể hoàn thành, dùng thực lực của Lâm Minh không cách nào làm được.
Tuy tiết lão đầu đánh giá thấp trình độ thần văn thuật của Lâm Minh, nhưng mà hắn kết luận đúng, Lâm Minh yên lặng tính toán đôi chút, ngũ phẩm Thần Văn Sư có thể tiếp nhiệm vụ có thù lao cao nhất là mười vạn điểm tích lũy.
Hơn nữa phàm là nhiệm vụ yết giá mười vạn đều là nhiệm vụ độ khó lớn, không phải bốn năm ngày có thể hoàn thành, có chút thạm chí cần một tháng.
Một tháng hai ba mươi vạn điểm tích lũy, muốn tích lũy được ba tỷ điểm tích lũy cần cả ngàn năm.
Đây là tính toán hoàn thành nhiệm vụ không gián đoạn, mà trên thực tế căn bản không có người nào có thể làm nhiệm vụ không gián đoạn, Thần Văn Sư còn phải tu luyện, học tập, bế quan nữa, chuyện này không có khả năng hoàn thành trong ngàn năm.
Sau khi so sánh một phen, Lâm Minh với những tài liệu mà mình cần mua có nhạn thức sâu hơn một tầng, ngũ phẩm Thần Văn Sư căn bản không làm được, muốn đạt được chúng cần lục phẩm Thần Văn Sư đỉnh cấp, hao phí đại lượng tinh lực và giá lớn mới được!
Tiểu Ma Tiên biết rõ trình độ của Lâm Minh, ở một bên lo lắng nói ra:
– Lâm Minh, vậy phải làm sao bây giờ? Chúng ta hai mươi lăm năm sau phải tham gia thí luyện cuối cùng, ngươi bây giờ muốn tìm điểm tích lũy là không kịp.
– Không biết, xem trước một chút a.
Lâm Minh tạm thời không có biện pháp tốt.
Tiết lão đầu khoát tay nói ra:
– Nhìn thấy chứ? Ngươi muốn dùng làm nhiệm vụ tìm đủ tài liệu là không có khả năng đâu, nếu ngươi chưa từ bỏ ý định, có thể đi chỗ nhiệm vụ đảo lộn xem có cái nào phù hợp với mình không.
Tiết lão đầu nói xong chỉ vào cuối đại sảnh.
Tại đó có một quầy hàng cổ kính, phía sau quầy có bốn năm người, trong đó có một nữ tử trẻ tuổi khiến người ta chú mục.
Cô gái này mặc sườn xám hỏa hồng, sườn xám bó sát, đường cong hoàn mỹ của nữ tử hiện ra, trước ngực của sườn xám còn cắt một lỗ nhỏ lộ ra u cốc và ngọc nữ phong trắng bóng, làn váy sườn xám cũng xẻ tà tới bẹn, theo động tác của nữ tử thì bắt đùi thẳng tắp như ẩn như hiện khiến người ta phải nhìn hoài.