Đầu Tu La này vừa tới liền bố trí một đạo phong ấn che dậy lời nói.
Loại che đậy này hữu dụng với kẻ khác nhưng với Nhiếp Vân có thiên phú thiên nhĩ sư mà nói tác dụng không lớn, hắn nhanh chóng nghe được rõ ràng.
– Đồ vật của Khu Tu Tháp lần này, chúng ta phải lấy tới tay.
– Đúng thế, đây là thứ vương điểm danh muốn, nếu như làm không xong, vương trách tội chúng ta không ai chịu nổi.
– Đúng thế, ta có chút kỳ quái, một tiên khí tuyệt phẩm mà thôi, bằng vào thực lực vương không cần như thế…
– Vương có quyết định, chúng ta chấp hành là được, ngàn vạn đừng nói nhảm!
– Vương đã từng nói qua, mấy ngày nay hắn sẽ đi qua, ngươi nhất định phải cẩn thận…
…
Âm thanh càng ngày càng nhỏ, chỉ nói vài lời cơ mật, sau đó lại nói chuyện thiên nam địa bắc…
Trò chuyện nhiều nhất chính là Tu La Vương xuất thế, Tu La nhất tộc sẽ trọng chấn cờ trống đại khai sát giới…
Đối với những chuyện này, Nhiếp Vân cũng không thích, hắn nghe một hồi cũng không phát hiện có gì hữu dụng, lúc này mới lắc đầu không nghe tiếp.
– Đồ vật của Khu Tu Tháp? Tiên khí tuyệt phẩm?
Sau khi chải vuốt tin tức nghe lúc nãy, lúc này Nhiếp Vân có cút không rõ.
Chẳng lẽ nơi này cũng có Khu Tu Tháp, nếu có thì vì sao không tìm thấy?
Khu Tu Tháp bình thường là kiến trúc cao nhất trong thành thị, vào thành Nhiếp Vân đã nhìn nhưng không phát hiện kiến trúc này.
Xem ra lúc nữa phải nghe ngóng Khu Tu Tháp nơi đây ở đâu, sau đó lại nhìn xem hai gia hỏa này có mục đích gì.
– Lão bản, tính tiền!
Thời điểm Nhiếp Vân suy tư, hai Tu La thương nghị xong cũng không nói nữa, tiện tay ném ra một viên tiên thạch thượng phẩm và đứng dậy.
Giao tiền xong, hai đầu Tu La rời khỏi quán rượu.
Nhiếp Vân cũng không đi theo sau chúng làm gì, hắn ăn cơm nước xong xuôi, hơn nữa còn tìm gian phòng trong Phỉ Thúy tửu quán.
– Lão bản, thành Long Hoàng chúng ta có Khu Tu Tháp hay không?
Tìm được chỗ ở, Nhiếp Vân giả bộ như vô tình ý hỏi.
– Khu Tu Tháp? Có, mấy trăm năm trước bởi vì gây ra mâu thuẫn với Thanh Long hoàng, Long Hoàng một chưởng bổ sập nó, về sau Khu Tu Tháp tìm Long Hoàng thương lượng mấy lần nhưng không có kết quả, chúng ta cũng không biết ở địa phương nào!
Lão bản ngẫm lại nói.
– Bổ sập?
Nhiếp Vân sững sờ.
Còn có chuyện này?
Công nhiên phá hủy phân bộ Khu Tu Tháp, Long Hoàng cũng quá hung ác, chỉ sợ gặp phải loại người hung ác như vậy nên Khu Tu Tháp không đi so đo, bằng không đổi thành kẻ khác làm ra chuyện này, chỉ sợ sớm bị Khu Tu Tháp trả thù điên cuồng.
– Khách quan còn có chuyện gì muốn ta hỗ trợ không? Tuy Phỉ Thúy tửu quán không lớn nhưng phương pháp không ít, ngay cả vẻ vào cửa thành thị dưới mặt đất cũng có thể tìm được.
Chủ tửu quán cười nói.
– Thành thị dưới mặt đất?
Nhiếp Vân sững sờ.
– Ha ha, xem ra khách quan là người mới tới nên không biết, ma nhân nhất tộc chúng ta trời sinh không chịu cô đơn, thành thị dưới mặt đất kỳ thật chính là chợ đêm ngầm, không thể lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ cần có tiền, bên trong cái gì cũng có, cô nương da thịt mềm mại của Linh giới, nữ nhân Yêu Hồ tộc, đủ loại bảo bối, thậm chí công pháp tu luyện, chỉ cần đồ vật ngươi có thể nghĩ ra đều có thể mua.
Sắc mặt chủ tửu quán thần bí, hắn hơi mập mờ
– Thế nào, có muốn ta tìm một tấm vé vào cửa đi vui chơi hay không? Chỗ đó nữ nhân đều phi thường tốt, tư thái và khí chất ở đó…
Chủ tửu quán càng nói càng hưng phấn, ánh mắt dâm dê không sót lại chút nào.
– Nghe ngươi nói tốt như vậy, như vậy giúp ta tìm ba tấm vé đi.
Thấy bộ dáng của hắn như thế, Nhiếp Vân vốn muốn cự tuyệt, đột nhiên nghĩ đến một chuyện cho nên cười nói.
Nếu là chợ đêm, khẳng định sẽ có con đường tin tức của mình, muốn bằng con đường chính quy tìm hiểu Cửu Tiêu Long Cung nhất định sẽ gặp được phiền toái, mà mua sắm tin tức tại chợ đêm vẫn có thể xem như một biện pháp.