Mặc kệ hắn có giết Tư Không Tương hay không, các Thần Tử khác cũng sẽ vì Thánh Đỉnh, đều sẽ giết hắn đoạt đỉnh.
Đồng thời, Tư Không Tương đều làm được trên phần này, Huyền Thiên sao lại còn lưu tính mệnh của hắn. Căn bản không cùng với hắn nhiều lời vô ích. Thời gian Tư Không Tương bị đánh chết phi thường ngắn, ngay cả thời gian nói ra những lời lẽ uy hiếp cũng không có.
Huyền Thiên vung tay lên, đem tiểu Hổ từ trong không gian Thánh Đỉnh phóng xuất, nói:
– Đây là một vị Thần Tử, tu vi tuy rằng thấp một chút, nhưng đối với ngươi hẳn là vẫn có hiệu quả đại bổ, tới ăn đi!
Tiểu Hổ đã là Ngũ cấp Yêu Hoàng, đến cảnh giới này, năng lực vượt cấp khiêu chiến của nó cũng bắt đầu trở nên khó khăn. Vừa đạt được Ngũ cấp Yêu Hoàng, nó cũng vẫn là có thực lực Thất cấp Hoàng Giả cực hạn, so với Bát cấp Hoàng Giả yếu hơn một bậc, bất quá, nó có thể thông qua thôn phệ huyết nhục cường giả, tích lũy thực lực, tại tu vi Ngũ cấp Yêu Hoàng, đạt được chiến lực đánh bại Bát cấp Hoàng Giả. Khi thôn phệ huyết nhục tích lũy năng lượng đến trình độ nhất định, tiểu Hổ sẽ tiếp tục tấn cấp.
Thân thể Tư Không Tương bị chém thành hai nửa, trong hai con mắt đều lộ ra ánh mắt không thể tin tưởng được. Kết quả này là hắn vạn lần không ngờ, hắn từ Thần giới mà đến, dĩ nhiên sẽ chết ở trong tay nhân loại phàm giới.
Hắn thân mang thần khí, theo đạo lý, cho dù là có phàm giới cường giả đánh chết,, một ngày để hắn đã bị nguy cơ tử vong, thần khí sẽ tự động bạo phát đem địch nhân chém giết.
Thế nhưng, Huyền Thiên lại là thân mang Thánh Đỉnh, đồng thời còn là hai cổ Thánh Đỉnh, Thánh Đỉnh so với thần khí càng thêm quý giá, càng thêm cao cấp hơn. Thần khí tự bạo, cũng vô pháp phá hư Thánh Đỉnh mảy may.
Do đó, cho dù con bài chưa lật của Tư Không Tương cường đại, nhưng vẫn là hay vẫn là trên tay Huyền Thiên.
– Sảng khoái a…! Tuy rằng Thần Tử huyết cũng không phải Thần Huyết tinh thuần, thế nhưng so với Bán Thần huyết tựa hồ rất có Thần tính a, ha ha…! Chém giết Thần Tử, thoải mái! Quá thoải mái!
Thiên Huyền Đế Kiếm phát sinh tiếng cười vui vẻ.
Kiếm là hung khí, Thiên Huyền Đế Kiếm làm bội kiếm suốt đời của giới tôn Thiên Thần, không biết đã chém giết qua bao nhiêu tồn tại cường đại, có sát lục chi tính rất nặng.
Lúc này Thiên Địa một mảnh vắng vẻ, Thiên Huyền Đế Kiếm miệng phun nhân ngôn, nói giết Thần Tử giết được thoải mái, chúng Hoàng Giả cách xa hơn mười dặm trên trăm dặm đều là nghe được rõ ràng. Vừa nhìn thanh kiếm trong tay Huyền Thiên một cái, đều kinh hãi không hiểu.
Ngoại trừ Huyền Thiên, cũng chỉ có Thiên Huyền Đế Kiếm dám dõng dạc như vậy.
Lúc này, không biết ai đã nhìn ra lai lịch của Thiên Huyền Đế Kiếm, thét kinh hãi một tiếng vang lên:
– Có ai cảm giác được hay không, kiếm trong tay Huyền Thiên hình như là Thiên Huyền Kiếm Tháp?
Bị thanh âm này đề tỉnh, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên Thiên Huyền Đế Kiếm, vừa nhìn một cái liền cảm giác quả là như vậy. Tuy rằng từ nghìn trượng thu nhỏ lại đến dài một thước, thế nhưng, cả hình dạng lại cũng không có một chút biến hóa.
Thân kiếm có chín mấu, đem bảo kiếm chia làm mười đoạn, nếu như mở rộng, đó là đối ứng với mười tầng của Thiên Huyền Kiếm Tháp.
– Huyền Thiên, kiếm trong tay ngươi có phải là Thiên Huyền Kiếm Tháp?
Có người quát hỏi là Hoàng Giả của Hoàng Phủ thế gia.
Huyền Thiên đem Thiên Huyền Đế Kiếm thu lại, đạm nhiên cười, cũng không trả lời, đi tới trước mặt Phong Vân Long Thành, nói:
– Đa tạ tiền bối đã bảo vệ Tịch Dương Lâu.
Tuy rằng Huyền Thiên không có nghe được sự tình phía trước, thế nhưng hắn vừa xuất hiện, liền phát hiện Phong Vân thế gia và Hoàng Phủ thế gia, Tư Không Tương giằng co, tự nhiên biết được Phong Vân thế gia là vì Tịch Dương Lâu.
Phong Vân Long Thành thần sắc già nua, nếp nhăn trên mặt lúc này lại giãn ra, nói:
– Phong Vân thế gia và Tịch Dương Lâu là minh hữu, theo lý nên cộng đồng tiến thoái, đây là việc trong bổn phận của Phong Vân thế gia, ha hả… Huyền Thiên tiểu hữu, thời gian ngắn ngủi hơn một năm, ngươi đã là Tứ cấp Hoàng Giả, xem ra lão hủ có lẽ vào lúc sinh thời còn có thể thấy được ngày nào đó ngươi phá kén thành bướm, trở thành Kiếm Đế!