Tô Khiết không phải là đến đây để giúp Triệu Nguyệt Như xé xác tình địch hả?
“Cô nói cái gì hả? Ở đâu? Cô nhìn thấy ở đâu?” Sắc mặt của Triệu Nguyệt Như nhanh chóng thay đổi, cô ta gần như là nhảy dựng lên trong nháy mắt, cũng chẳng thèm quan tâm đến Nguyễn Tân Tân đang nằm ở dưới đất.
Có điều Triệu Nguyệt Như lập tức bình tĩnh lại có chút, phòng bị nhìn về phía Tô Khiết: “Tô Khiết, cô đừng có đứng đây mà châm ngòi ly gián.”
Hôm nay rõ ràng Nguyễn Hành đã đi công tác rồi, sao có thể ôm mỹ nữ đến đây được?
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Mặc dù Nguyễn Hành phong lưu thành tính, nhưng mà về phương diện công việc vẫn không hời hợt.
“Ô, chẳng lẽ là do tôi đã nhìn lâm hả? Nhưng mà lúc nãy tôi rõ ràng vừa mới nhìn thấy anh Nguyễn thân mật ôm một cô gái xinh đẹp, anh Nguyễn còn mua cho cô gái kia rất nhiều rất nhiều đồ nữa kìa, anh Nguyễn quẹt thẻ mà hai mắt cũng không thèm chớp một cái nào, thật sự rất ngầu luôn đó. Một người đàn ông nếu như chịu dùng tiên vì một người phụ nữ, ít nhất cũng nói rõ là trong lòng của anh ta có người phụ nữ đó, lúc đó tôi còn nghĩ là cô Nguyễn thật sự rất hạnh phúc, làm cho người khác phải ghen tị.” Tô Khiết nhìn thấy Triệu Nguyệt Như vẫn không tin cô, cũng không sốt ruột, nếu chỉ chút chuyện nhỏ như vậy mà cô cũng không giải quyết được vậy thì cô cũng không phải là Tô Khiết
Cậu ba Nguyễn nghe thấy lời nói của Tô Khiết, lông mày hơi nhíu lại, lập tức đi đến trước mặt của cô, nhìn cô, đột nhiên lại nói:
“Em cứ tùy ý tiêu tiền của anh.”
Tô Khiết: “….”
Bây giờ cô đang châm biếm người ta, cậu ba Nguyễn đột nhiên lại ném thức ăn cho chó là có chuyện gì xảy ra đây?
Đám đông: “….”
Đã nói là ly hôn rồi mà? Đã nói là cậu ba Nguyễn đá người ta rồi mà?
Cấu lương nhét một cách mãnh liệt như thế này, bọn họ có thể không ăn được à?
Cậu ba Nguyễn, con gái của anh còn đang đứng ở một bên kia kìa, anh như thế này thật sự có được không hả.