Lúc này có mấy thanh niên đi cùng Đạm Thai Minh Hiên nghe lệnh xông tới, bọn họ cùng gào to sau đó tấn công Nhiếp Vân.
Mấy người kia mặc dù không có thực lực như Đạm Thai Minh Hiên nhưng cũng là cường giả Thánh Tiên cảnh đỉnh phong, bọn họ liên thủ với nhau tạo thành đại trận cổ quái, sức chiến đấu tăng lên còn mạnh hơn cả Đạm Thai Minh Hiên vài phần.
Nếu như dây dưa với bọn chúng, không có mười chiêu hai mươi chiêu tuyệt đối không thể phân thắng bại.
– Tiểu Long, ngăn cản bọn chúng!
Biết rõ dây dưa với bọn chúng vô cùng phiền toái, Nhiếp Vân không tiếp tục cố kỵ, hắn phân phó tiểu Long một tiếng.
– Được rồi!
Tiểu Long vẫn chờ những lời này, sau khi nghe được hai mắt tỏa sáng, hắn gào thét hóa thân ngũ trảo, kim quang phá không bay tới.
Ầm ầm!
Lăng không một trảo đánh nát không gian.
Bành!
Thanh niên bị hắn đánh trúng còn không kịp kêu thảm thiết, sắc mặt đỏ lên, lúc này nổ tung hóa thành thịt nát.
Tiểu Long có thực lực Kim Tiên cảnh đỉnh phong, tiện tay miểu sát cường giả Thánh Tiên cảnh đỉnh phong… Không hổ là thượng cổ dị chủng, sức chiến đấu chân chính còn hơn cả Nhiếp Vân.
– Nguyệt Nhi, ngươi không thể đáp ứng, có chuyện gì chúng ta có thể cùng đối kháng, hóa thân Thiên Đạo sẽ vĩnh viễn không có cơ hội khôi phục…
Tiểu Long ngăn cản hộ vệ kim giáp của Đạm Thai gia tộc ngăn cản, Nhiếp Vân thả người bay tới trước hào quang, hắn mở to mắt và đánh ra một quyền.
Một quyền này mang theo sức lực gấp hai trăm lần, lực lượng cuồng bạo ngưng tụ thành một đường sau đó đánh thẳng về phía trước.
Oanh!
Một quyền có thể tùy ý oanh chết cường giả Vương Tiên cảnh sơ kỳ nhưng hào quang như bông gòn, nó chỉ chấn động vài cái sau đó dừng lại, thập đại gia chủ và Đạm Thai Lăng Nguyệt không có biến hóa gì.
– Nguyệt Nhi, ngươi không nên đáp ứng, ta nói rồi, ta sẽ đứng trước mặt ngươi che mưa chắn gió, nhất định sẽ…
Bị hào quang ngăn cản, Nhiếp Vân sốt ruột không ngừng oanh kích, nắm đấm tóe máu tươi, hai mắt phủ đầy tơ máu giống như người điên.
Nếu quả thật để Ma Thiên Vong Tình Đại Trận tiếp tục nữa, Đạm Thai Lăng Nguyệt sẽ mất đi trí nhớ, như vậy tất cả hành động của hắn là vô nghĩa.
Tại sao vất vả như vậy?
– Nhiếp Vân, thực xin lỗi, ta thân là thiên đạo sư, không cách nào trốn tránh, muốn trách thì trách chúng ta hữu duyên vô phận, ta thực xin lỗi ngươi, kiếp sau đi… Kiếp sau ta sẽ ở cùng ngươi…
Thời điểm Nhiếp Vân sốt ruột, một giọng nói nỉ non vang lên, vang vọng đáy lòng của hắn.
Lời nói này mang theo vô tận tình nghĩa và bất đắc dĩ thấu triệt nhân tâm, dương như là tiếng lòng của Đạm Thai Lăng Nguyệt.
– Kiếp sau, ta sẽ không chờ cái gì kiếp sau! Ta muốn hiện tại!
Nhiếp Vân rống lên, khóe mắt ẩm ướt.
Cái gì kiếp sau, cái gì về sau, đều là nói nhảm, hắn không muốn những thứ đó, hắn muốn hiện tại!
Tu La Vương thì thế nào? Linh giới hủy thì như thế nào? Ta chỉ muốn ở cạnh với nữ nhân mà ta yêu mến, cái gì khác đều mặc kệ!
Mặc ngươi thiên băng địa liệt, mặc ngươi tử thương vô số, có quan hệ gì với ta chứ?
Cái gì Linh giới, cái gì đạo đức, tất cả đều cút cho ta!
Trong nháy mắt Nhiếp Vân nhập ma!
Ầm ầm!
Ma khí cuồn cuộn, Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ bát trọng sơ kỳ nhân thời điểm tâm tình của hắn nhập ma đã vượt qua Kim Cương Lưu Ly Thể ngăn chặn, nó nhanh chóng tăng lên và đạt tới cảnh giới đại thành trong chốc lát.
Thực lực của hắn tăng lên lần nữa.
Linh Tê Luyện Thể Quyết, đây là công pháp tu luyện vô thượng của Ma tộc, trước kia pháp quyết vô danh và Kim Cương Lưu Ly Thể áp chế cho nên nó trong quy trong củ, không có vấn đề quá lớn, lúc này Nhiếp Vân dứt bỏ cái gọi là đạo đức, cái gọi là trách nhiệm cho nên tâm tính phù hợp với kiếp trước, những áp lực lúc trước cũng bị phóng thích ra ngoài, ma lực tăng lên như bay.