Mà trong lúc Tô Khiết đang đi về phía bên này, ở xung quanh của Đường Vũ Kỳ có không ít người đều là đang xem náo nhiệt.
“Các người đến đây phân xử đi, hai mẹ con của bọn họ ước hiếp con của tôi, đánh con của tôi bị thương nặng, hiện tại không thấy động đậy nữa. Trời đất ơi, kêu tôi phải sống như thế nào đây.” Triệu Nguyệt Như nhìn con gái của mình đang giả vờ chết nằm trên mặt đất, sự gian xảo bùng phát, ngôi ở trước mặt của Nguyễn Tân Tân bắt đầu khóc la om sòm.
Từ trước đến nay bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như thế này, trong lúc nhất thời liên bị hù dọa đi đến bên cạnh Hứa Dinh Dinh theo bản năng kéo tay của Hứa Dinh Dinh lại.
Cậu ba Nguyễn nhìn thấy động tác theo bản năng của Đường Vũ Kỳ, hai mắt nhanh chóng chuyển động.
Đó là phản ứng bản năng của đứa bé, cho nên người phụ nữ này chắc là mẹ ruột của cô bé?
Nhưng mà khi cậu ba Nguyễn nhìn thấy Đường Vũ Kỳ theo bản năng lựa chọn sự bảo vệ của Hứa Dinh Dinh, trong lòng có chút ghen ghét, lúc nãy con nhóc này vừa mới lôi kéo góc áo của anh, vào thời điểm mấu chốt lại trực tiếp quên anh đi.
Quả nhiên không phải là ruột thịt.
Là do anh đã suy nghĩ quá nhiều.
“Cái này có chuyện gì xảy ra vậy?” Những người vừa mới tụm lại đều không biết rõ có chuyện gì xảy ra.
“Vở kịch này thật là đặc sắc quá đi thôi, cái cô bé này không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện gọi cậu ba Nguyễn là ba.” Hiển nhiên những người này là những người xem kịch từ lúc mới bắt đầu.
“Thật hay giả thế, cô bé này là con gái của cậu ba Nguyễn hả?” Mấy người vừa quay lại đồng loạt hoảng sợ.
“Không biết là thật hay giả nữa, nhưng mà cậu ba Nguyễn cũng không biết mẹ của đứa bé, nói không chừng là mẹ của cô bé kia muốn gả
cho cậu ba Nguyễn cho nên dạy con gái của cô ta ra ngộ nhận.”
“Chuyện này mà cũng có thể liều lĩnh nhận được nữa hả, chỉ cần xét nghiệm là ra kết quả thôi mà.”
“Cái đó cũng có thể là cách mà mẹ cô bé này muốn gây sự chú ý của cậu ba Nguyễn, tôi thấy lúc nãy cậu ba Nguyễn đối xử với cô bé đó rất dịu dàng.”
“Má ơi, như thế này cũng được nữa hả?”