Thiên Cơ Côn khí tức có âm dương chi đạo, như Thái Cực tuần hoàn, cùng với võ giả hắn có khác biệt rõ ràng, có một loại cảm giác bí hiểm.
– Thiên Cơ truyền nhân…. Thiên Cơ Côn!
Thiên Cơ Côn khẽ gật đầu nói.
Huyền Thiên nói:
– Tiên sinh là cao nhân đương đại, hành tung của Tân đại ca chính là do tiên sinh tính ra được, bằng không chúng ta thế nào vừa mới ở chỗ này đã cùng đám đạo chích kia gây ra chuyện ầm ĩ!
– A….!
Tân Võ Hiệp thần sắc ngẩn ra, nói:
– Thất kính thất kính, ta nghe nói qua có tướng sĩ thuật sư, có thể diễn Thiên Cơ, biết sự tình thường nhân không biết, nhưng chưa từng nhín thấy qua, hôm nay thực sự là vinh hạnh.
Mấy người hàn huyên một trận, Huyền Thiên nói:
– Tân đại ca, ta ở trong Bắc Hải Cổ Khư, đụng tới di hài của tổ sư sáng lập ra Tinh Thần Kiếm Phái, đạt được toàn bộ di vật của hắn, mấy thứ này ta đều trả lại cho ngươi, nhưng bảy trăm hai mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm này, hiện tại đối với ta có tác dụng cực lớn, tạm thời mượn dùng một trận, đợi ngày sau thành Đế, sẽ hoàn trả lại cho Tinh Thần Kiếm Phái nguyên vẹn.
– Di hài của Sáng Thế tổ sư?
Tân Võ Hiệp nhất thời thần sắc liền kinh hãi.
Tân Võ Hiệp trong lúc kinh ngạc, Huyền Thiên đã xuất ra một kiện không gian bảo khí, phương diện này ngoại trừ có bảy trăm hai mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm ra, từ trong tay Tinh Thần Kiếm Phái Sáng Thế tổ sư thu được toàn bộ vật phẩm.
Huyền Thiên đem không gian bảo khí kia ném qua về phía Tân Võ Hiệp.
Tân Võ Hiệp chối từ nói:
– Thứ này thất lạc tại Bắc Hải Cổ Khư đều có hai nghìn năm, sớm đã là vật vô chủ, Huyền Thiên ngươi có thể gặp được, nói rõ đây là duyên phận của ngươi. Trả lại cho ta làm cái gì, huống hồ, hiện tại ta cũng không phải chưởng môn Tinh Thần Kiếm Phái, Tinh Thần Kiếm Phái ngày trước kia đã biến mất rồi.
Huyền Thiên đem mấy món đồ vật nhét vào trên tay Tân Võ Hiệp, nói:
– Mấy thứ này đối với ta tác dụng cũng không lớn, chỉ có bảy trăm hai mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm, đối với chiến lực của ta có đề thăng cực lớn, ta cừu địch không ít, cần cường đại hơn thực lực mới có thể chống lại được. Do đó, bảy trăm hai mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm kia cho ta mượn dùng một trận trước, sau này ta sẽ trả lại…!
– Cái này…!
Tân Võ Hiệp chung quy vẫn là không có nói cái gì nữa, đem đồ vật tiếp nhận lấy, nói:
– Thực sự là quá cảm tạ!
Huyền Thiên nói:
– Tân đại ca còn không có trở lại Tinh Thần Kiếm Phái, xem ra vẫn là bị Thác Bạt Thần chiếm cứ. Lấy thực lực của Tân đại ca chém giết Thác Bạt Thần dễ dàng, xem ra then chốt là Quan Tinh Phong trận pháp chống đối, bất quá, Tinh Thần Kiếm Phái trận pháp, Tân đại ca hẳn là phi thường quen thuộc, hẳn là có khả năng tiến nhập Quan Tinh Phong. Hai năm qua ngươi cũng đều chưa tiến vào được, xem ra Vệ gia phái ra cường giả trấn thủ Quan Tinh Phong, đây mới là nguyên nhân chân chính khiến cho ngươi không trở lại Tinh Thần Kiếm Phái.
Tân Võ Hiệp gật đầu, nói:
– Không sai, Vệ gia có một vị Bát cấp Hoàng Giả thường trú Quan Tinh Phong.
Huyền Thiên cười cười, nói:
– Nếu chúng ta đã đến Tinh Xu Vực, vậy thì bồi Tân đại ca đi Quan Tinh Phong nhìn một cái, tiên sinh tuy rằng là Lục cấp Hoàng Giả, nhưng chiến lực lại là đẳng cấp đỉnh tiêm trong Bát cấp Hoàng Giả. Bảo chứng sẽ đem tên Bát cấp Hoàng Giả của Vệ gia kia đánh cho tè ra quần!
Có Huyền Thiên, Thiên Cơ Côn tương trợ, Tân Võ Hiệp lại một lần trở lại Tinh Thần Kiếm Phái Quan Tinh Phong.
Huyền Thiên có Hoàng Đạo Thiên Nhãn, Tân Võ Hiệp đối với Tinh Thần Kiếm Phái trận pháp quen thuộc, trận pháp khó có thể ngăn trở hành tung của mấy người Huyền Thiên.
Khi ba người phá trận bộ phận trận pháp, tiến nhập Quan Tinh Phong, Vệ gia Bát cấp Hoàng Giả liền xuất hiện.
Bất quá lúc này đây, cùng với Vệ gia Bát cấp Hoàng Giả động thủ không phải Tân Võ Hiệp, mà là Thiên Cơ Côn.
Âm Dương Đại Thủ Ấn chỉ đánh ra ba chưởng, Thiên Cơ Côn liền phá toàn bộ phòng ngự cùng hậu thủ của gã Bát cấp Hoàng Giả của Vệ gia kia.