Đột nhiên Vân Tri Thu thi pháp đánh ra một chưởng, vỗ vào sau lưng Miêu Nghị.
Miêu Nghị lui ra sau một bước, phu thê hai người phát hiện dị thường, một chưởng đánh vào lưng Miêu Nghị nhưng lân giáp trên người Miêu Nghị thuận lực lướt đi, mỗi một mảnh lân giáp đều hoạt động. Hắn mặc giáp nên cảm giác được biến hóa rõ nhất, phát hiện chiến giáp gặp công kích, những sợi lông trên lân giáp sẽ phiêu động, Miêu Nghị phát chúng đang phân tán lực đạo ra ngoài.
– Chiến giáp này có thể giảm bớt lực công kích?
Miêu Nghị ngạc nhiên hỏi một câu.
Yêu Nhược Tiên gật đầu nói:
– Lúc luyện chế trường thương liền có ý tưởng, ta cũng thử lên chiến giáp, chiến giáp ngươi mặc không thể so với trường thương, gặp công kích trực tiếp phải thừa nhận lực đạo, vì vậy trải qua nếm thử nên lúc làm lân phiến áp dụng phương pháp tán lực, tránh lực đạo đánh vào quá tập trung, một phần lông đuôi sau lân phiến có tác dụng giúp phân tán lực nhanh hơn, kể từ đó bộ chiến giáp có thể giảm đi hai thành lực đạo đánh vào người. Đồng thời mỗi phiến lân giáp đều có thể tụ gió, lông ngắn trên lân giáp cũng biến thành gai nhọn, có thể võ trang ngươi như con nhím!
– Có thể giảm bớt hai thành lực công kích!
Miêu Nghị nghe xong liền vui mừng, gai nhím hay không gai nhím không đề cập tới, giảm bớt hai thành lực đạo đã ghê gớm lắm rồi, thời khắc mấu chốt còn có tác dụng cứu mạng, thí dụ như mười thành lực đạo có thể trí mạng, ít đi hai thành sẽ cứu được cái mạng nhỏ, năng lực kháng lực mạnh cũng phát huy tác dụng rất mạnh, hắn liên tục gật đầu, nói:
– Thứ tốt, thứ tốt!
Vân Tri Thu nghe cũng cao hứng, tự nhiên hiểu ý nghĩa giảm bớt giảm bớt hai thành lực đạo là thế nào.
Miêu Nghị nghe cầm thương trong tay xoay một hồi, hắn nói:
– Lão yêu quái, hao tâm tổn trí!
Yêu Nhược Tiên hừ lạnh, nói:
– Vì bộ đồ của ngươi đã tốn hơn mười viên Kết Đan ngũ phẩm, hao tổn mấy năm tâm huyết của ta. Ngươi thật có lòng cảm tạ, trong Đại Thế Giới có không ít bảo vật kỳ lạ quý hiếm, mang vài thú tới đây cho ta xem huyền bí.
– Tiên sinh đại tài!
Không đợi Miêu Nghị mở miệng, Vân Tri Thu đã cam đoan:
– Tiên sinh yên tâm, chỉ cần Đại Thế Giới có pháp bảo, chỉ cần chúng ta mua được hoặc có thể lấy được đến tay, chỉ cần tiên sinh muốn, Vân Tri Thu nhất định sẽ dốc toàn lực.
Quen biết nhiều năm như thế, nàng cũng biết Yêu Nhược Tiên không có yêu thích gì khác, hắn chỉ ưa thích buôn bán và pháp bảo. Nàng cũng biết với những người luyện pháp bảo chỉ mong muốn đề cao kỹ nghệ luyện bảo, vì Yêu Nhược Tiên luyện, nàng nguyện ý hạ vốn gốc.
Yêu Nhược Tiên nghe xong cảm thấy xấu hổ, nói:
– Để phu nhân hao tâm tổn trí.
– Đều là người một nhà, khách khí cái gì.
Vân Tri Thu cười nói:
– Tiên sinh nên đặt việc tăng tu vi lên mới tốt, ngươi là nghĩa phụ của Thiên Nhi, Tuyết Nhi, ta vẫn xem Thiên Nhi, Tuyết Nhi như thân tỷ muội, cho nên tiên sinh cần Tiên Nguyên đan cứ nói, nhất định quản đủ, thiếu ai chứ không thể để tiên sinh thiếu tài nguyên tu hành, tiên sinh có thể an tâm tu luyện, ngàn vạn đừng khách khí, nếu không nội tâm Vân Tri Thu bất an.
Yêu Nhược Tiên khách khí nói:
– Phu nhân nói tiểu lão nhân ghi nhớ.
Miêu Nghị vừa bực mình vừa buồn cười, mình cho lão yêu quái này không biết bao nhiêu thứ tốt, hắn vẫn không cho mình mặt mũi tốt, ở trước mặt Vân Tri Thu lại dễ bảo, thế đạo này gọi là gì?
Lúc rời đi Miêu Nghị lại dính hào quang Vân Tri Thu, Yêu Nhược Tiên hiếm thấy cung kính tiễn tới cửa làm hắn phải im lặng.
– Ta nói lão yêu quái này vừa ý ngươi sao?
Sau khi ra về, Miêu Nghị lầm bầm một câu.
Lời này vừa ra khỏi miệng, Miêu Nghị lập tức biết rõ nói sai rồi, Vân Tri Thu dừng bước dùng ánh mắt âm trầm nhìn hắn.
Không có chuyện trong tưởng tượng xảy ra, Vân Tri Thu lại cười thản nhiên, ngoắc ngón tay với hắn, nói:
– Đến! Nói cho ngươi biết một bí mật.
– Bí mật gì?
Miêu Nghị đi sang, nội tâm nói thầm lão bà bị trúng tà rồi.
Ai ngờ Vân Tri Thu lại kéo tai hắn. Nàng cũng biết tốc độ phản ứng của mình không bằng hắn, tu vi hôm nay không kém gì nhau. Hắn có thể bỏ chạy dễ dàng, thẳng tới hắn sắp trở mặt nàng mới buông ta, nàng còn bồi thêm một đấm vào mặt Miêu Nghị, sau một hồi quyền đấm cước đá nàng mới mắng:
– Vương bát đản! Dám vu oan trong sạch lão nương…
Lần này sắp phải chia tay, nàng mỗi ngày cũng phải gặp nhiều nam n nhân, mỗi ngày còn phải cười nói tiếp đãi khách nhân trong cửa hàng. Một khi đung tới trong sạch của nàng, một khi giữa phu thê có khúc mắc, thời gian bình thường không còn nữa, nhất là thế đạo này nữ nhân không thể được như nam nhân, thật sự không chịu nổi, không đánh nam nhân này tỉnh nàng sẽ không dừng tay.
Thiên Nhi, Tuyết Nhi chạy tới nhưng không dám ngăn cản, nhìn thấy phu nhân nổi giận đánh đại nhân, bởi vì tu vi hai người không chênh lệch với nhau, cho nên phu nhân bắt đầu còn cắn xé, còn kém động đao, các nàng biết cái gì gọi là mạnh mẽ, cũng khiếp sợ phu nhân hơn trước!