Miêu Nghị phất tay áo quay đầu rời đi, hắn sợ lòi đuôi.
– Đứng lại! Phải nói cho rõ ràng!
Vân Tri Thu đuổi theo kéo lại, không biết làm sao tu vi Miêu Nghị hôm nay không kém nàng, muốn chế trụ hắn là không có khả năng.
Hai người nhao nhao ra khỏi động thiên phúc địa mới tính toán yên tĩnh, không huyên náo cho người ngoài nhìn thấy.
Nhao nhao thì nhao nhao, náo thì náo. Nên làm chính sự lại không thể thiếu, cả hai đi vào động thiên phúc địa của Yêu Nhược Tiên. Vừa tiến vào đã bị âm thanh khò khè quen thuộc.
Miêu Nghị bước tới đá than đen một cước, phát tiết bất mãn với Vân Tri Thu.
– Ăn ngủ, ngủ ăn, cũng không thấy có chút biến hóa, xem ngươi chán ghét bao nhiêu.
Vân Tri Thu nhìn hắn, nói
– Chỉ cây dâu mắng cây hòe sao? Chán ghét ta cứ việc nói thẳng, đi tìm người không chán ghét đi.
Yêu Nhược Tiên nghe tiếng nên đi ra khỏi nhà, thi lễ với Vân Tri Thu.
– Phu nhân!
Tạm thời buông tha gia hỏa không lương tâm, Vân Tri Thu hỏi:
– Hắn sắp đi ra ngoài làm việc, mang thứ kia ra đi.
Yêu Nhược Tiên ân một tiếng, hắn ném một nhẫn trữ vật cho Miêu Nghị, thuận tay kiếm tra bên trong.
Vẫn kiểu dáng Nghịch Lân Thương, đỉnh thương có ba lăng sắc bén, tầng tầng nghịch lân, chỉnh thể có một nửa hồng tinh thông thấu.
Cầm thương trong tay, tinh thần Miêu Nghị chấn động, hắn ẩn ẩn nghe được tiếng long ngâm.
Cảm giác quen thuộc! Miêu Nghị cầm thương đứng cười, hắn quen thuộc, mấu chốt là cây thương chính là tâm huyết độc môn của Yêu Nhược Tiên, Yêu Nhược Tiên luyện chế có gia trì uy lực, thương này không bị pháp lực ước thúc nên có hiệu quả nổ tung.
Quan trọng hơn là, Yêu Nhược Tiên luyện chế thương vô cùng thích hợp liều mạng với người có tu vi cao. Lúc giao thủ với địch nhân tầng tầng lớp lớp có thể chém giết đột phá vòng vây, lúc đâm vào người địch nhân có thể hóa giải một nửa lực phòng ngự. Lúc sử dụng không thể cầm đuôi thương nghênh chiến nhưng có thể giảm bớt hai thành lực đạo khi dùng.
Sau khi đánh pháp nguyên của mình vào trong, Miêu Nghị phát giác dị thường, hắn nói:
– Lão yêu quái, dường như bên trong có chút không giống?
Yêu Nhược Tiên chậm rãi nói:
– Bên trong bố trí năm tầng không gian, có thể phân biệt dung nạp năm kiện đồ vật, không chỉ có thể nhét hỏa tinh vào, thủy hỏa kim mộc thổ, năm cực tinh đều có thể nhét vào, sử dụng năm đồ vật này có thể gia trì tăng uy lực. Đương nhiên, nếu ngươi có thứ tốt hơn, không thả cực tinh vào cũng được, cứ xem ngươi thích thế nào thì làm.
Miêu Nghị lúc này chậc chậc lưỡi vài tiếng, cảm thấy Nghịch Lân Thương còn tăng công hiệu.
Không nói hai lời, thi pháp điều tra biện pháp sử dụng thương, kim mộc thủy hỏa thổ, năm cực tinh đồng thời gia trì vào thương.
Cây thương lắc lư, trên nghịch lân sinh ra hỏa diễm, cũng khóa chặt hỏa diễm trong người hắn.
Hỏa diễm vừa thu lại, tầng tầng nghịch lân rét lạnh, băng hàn sinh ra khói đen, Miêu Nghị nhìn thấy ngón tay bị khói đen bám vào, một đại thụ trong sân bị đóng băng cành lá.
Yêu Nhược Tiên trợn mắt, cây này đã chết, muốn mắng Miêu Nghị hai câu nhưng nhìn thấy Vân Tri Thu mỉm cười đứng cạnh thì im lặng.
Khói đen thu lại, Miêu Nghị lắc lắc cây thương, hắn rót một đạo thanh khí vào cây thương, lớp vỏ đại thụ đóng băng tróc ra, cành mới tăng trưởng nhanh chóng.
Miêu Nghị ngạc nhiên nhìn chuyện trước mặt.
– Ngươi phải ở lại dọn dẹp cho ta!
Rốt cuộc Yêu Nhược Tiên cũng lên tiếng.
– Tiên sinh chớ gấp, ta sẽ an bài người đến quét dọn cho tiên sinh.
Vân Tri Thu lên tiếng trấn an một câu, Yêu Nhược Tiên hậm hực, câm miệng.
– Thương tốt!
Miêu Nghị khen một tiếng nhưng sắc mặt tiếc hận.
Vân Tri Thu chú ý tới, hỏi:
– Như thế nào? Có vấn đề?