Thiên Cơ Côn thành Hoàng không lâu sau, liền đi Bắc Hải độ Thiên Cơ Kiếp, sau đó một mực bị nhốt trong Bắc Hải Cổ Khư, cho tới bây giờ mới lại thấy ánh mặt trời, Khô Lâu Cốc có thể có tình báo của hắn thì gặp quỷ rồi!
Phó cốc chủ Khô Lâu Cốc nói:
– Xem ra là Hoàng giả ẩn cư, không phải đại nhân vật nào, kế hoạch tiến hành như thường lệ, chém giết Huyền Thiên tại Bắc Lăng Đảo, không thể để cho hắn quay lại Trung Châu, Hoàng giả lục cấp này bổn tọa sẽ đích thân đối phó, không thể để cho hắn truyền chuyện này đi được!
Khô Lâu Cốc lúc này đây xuất động năm vị sát thủ trưởng lão, ngay cả phó cốc chủ cũng tự thân xuất mã, đều là trưởng bối đã sống 200~300 năm cả.
Phong Vân Long Thành đã từng nói qua, trưởng lão lấy lớn hiếp nhỏ đối phó Huyền Thiên, chính là đối nghịch với hắn, ở Trung Châu trưởng bối Khô Lâu Cốc không dám ra tay đối với Huyền Thiên, nhưng Bắc Lăng Đảo cách Trung Châu mấy ngàn vạn dặm, ở hải ngoại xa xôi, Phong Vân Long Thành tuy rằng uy thế rung trời đi nữa cũng không với tay tới nổi.
Huyền Thiên và Thiên Cơ Côn vừa bước vào Bắc Lăng Đảo không lâu, bỗng nhiên thân thể tiến lên của Thiên Cơ Côn dừng lại, véo chỉ tính toán.
– Làm sao vậy, tiên sinh?
Huyền Thiên thấy thế hỏi.
Thiên Cơ Côn nói:
– Vừa rồi sinh lòng cảm ứng, tính toán mới biết được ngươi có hung tai, ha ha… Ta cũng nhận lấy liên quan.
Huyền Thiên tự nhiên biết rõ Thiên Cơ Côn biết quá khứ, diễn tương lai, thông hiểu Thiên Cơ Tạo Hóa, nói tự nhiên không sai rồi.
Huyền Thiên nói:
– Thân ta mang theo Thánh Đỉnh, mọi người đều biết, Trung Châu có không ít người muốn đánh chủ ý vào ta, nhưng đều bị Chuẩn Đế của Phong Vân thế gia trấn trụ, Hoàng Phủ thế gia muốn giết ta cũng rất cố kỵ, mời một tổ chức sát thủ gọi là Khô Lâu Cốc để đối phó ta, trước đó là ở Đằng gia cổ địa, không người biết được hành tung của ta, nhưng ta lại bị sát thủ Khô Lâu Cốc tập kích, hẳn lúc này cũng là bọn hắn rồi
Thiên Cơ Côn nói:
– Xem ra bọn hắn có người tính toán hành tung của ngươi… !
– Tiên sinh, chúng ta cứ chờ chỗ này, xem Khô Lâu Cốc lần này lại phái ra mặt hàng gì tới giết ta.
Huyền Thiên hời hợt nói.
Hiện giờ thực lực của hắn không thể so với một năm trước, Hoàng giả thất cấp cũng không phải là đối thủ của hắn.
Mà Thiên Cơ Côn lại càng thêm đáng sợ, thực lực Huyền Thiên hiện giờ tương tự Lục Tuyệt Trần hơn nửa năm trước, đều là chiến lực đỉnh tiêm trong Hoàng giả thất cấp, nhưng Lục Tuyệt Trần lại dễ dàng bị Thiên Cơ Côn một chưởng đập bay.
Có thể kết luận, chiến lực của Thiên Cơ Côn ít nhất cũng ngoài Hoàng giả bát cấp.
Trừ phi Khô Lâu Cốc Chu Hoàng giả cửu cấp ̉ đích thân đến, nếu không Khô Lâu Cốc ai có thể làm gì được Thiên Cơ Côn.
…
Hai người ngừng lại trong một mảnh núi lớn cách bờ biển chỉ có mấy ngàn dặm, chậm rãi nói chuyện với nhau.
SÁt thủ Khô Lâu Cốc rất nhanh liền vây quanh tới.
Bọn hắn thân ảnh tàng vào trong hư không, vô vết vô tích, cũng không có nửa điểm khí tức chấn động.
Hai người nói chuyện với nhau thì bàn tay Thiên Cơ Côn chợt nhấc, một mặt Thanh Đồng Cổ Kính hiện ra trong tay hắn.
Xôn xao — Thanh Đồng Cổ Kính chợt bắn ra hào quang.
Thiên Cơ Côn cầm Thanh Đồng Cổ Kính quét qua bốn phía, phó cốc chủ Khô Lâu Cốc và năm vị sát thủ trưởng lão vẫn còn ở bốn phía ngoài trăm dặm, liền bị hào quang quét trúng, hiển lộ ra hết.
Mấy vị Hoàng giả Khô Lâu Cốc thần sắc đều là chấn động, tấm gương này lại có thể chiếu bọn họ ra từ trong hư không, quả thực chính là khắc tinh của sát thủ.
Vốn bọn hắn còn muốn vô thanh vô tức tới gần Huyền Thiên và Thiên Cơ Côn, tiến hành đột nhiên ám sát, nhưng kế hoạch hiển nhiên không được.
Huyền Thiên nhìn thoáng qua sáu vị sát thủ, trong mắt hơi kinh hãi, Khô Lâu Cốc vì giết hắn, thật đúng là đại thủ bút, sáu vị sát thủ này tu vị thấp nhất vậy mà đều là Hoàng giả lục cấp .
Trong đó, có hai vị càng là Hoàng giả thất cấp, còn có một vị Hoàng giả bát cấp.
Hoàng giả thất cấp cũng đã là cao tầng trong bất cứ thế lực nào rồi, Hoàng giả bát cấp, phóng mắt toàn bộ Trung Châu số lượng cũng rất ít, sẽ không vượt qua ba mươi.