Từ trước tới nay bọn họ chưa từng thấy vị đại nhân này lộ ra nụ cười đủ để điên đảo chúng sinh như vậy, trong lúc nhất thời lại có một số võ giả không thể thoát khỏi dụ hoặc của nụ cười kia mang đến, hận không thể đắm chìm cả tâm thần ở trong đó, mặc cho nó trầm luân, dù có bị hắc ám trói buộc, vĩnh viễn không thấy ánh sáng… cũng quyết không hối hận.
Tiếng kêu rên vang lên, không ít cường giả Yêu tộc phát hiện không ổn, vội vàng vận chuyển thánh nguyên đánh sâu vào tâm thần của mình, tình nguyện tổn hại chính mình cũng phải nhanh chóng bình tĩnh lại.
Nếu còn trầm luân tiếp, chỉ sợ sẽ thật sự phải vạn kiếp bất phục!
Mầm tai họa mà! Năm đó lĩnh chủ đại nhân nhận nghĩa nữ này, quả nhiên là mầm tai họa! Mặc dù là thiếu nữ Hồ tộc nổi danh giàu có nhất trong Yêu tộc, thì về mặt lộng lẫy quyến rũ cũng phải kém nàng vài phần.
Chỉ là một nhân loại, vì sao có thể có phong tình như vậy? Rất nhiều cường giả Yêu tộc suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không thông.
Tồn tại như vậy, chỉ sợ là đệ tử Yêu tộc ưu tú nhất cũng không xứng với nàng.
– Sao còn chưa tới, đại gia vội muốn chết! Đột nhiên vang lên tiếng nói giống như sấm rền, quanh quẩn trong cung điện, hoàn toàn thức tỉnh tâm thần các võ giả Yêu tộc, ai nấy đều giật mình ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân cường tráng như tháp sắt kia.
Người kia như đứng giữa đống lửa, như ngồi trên đống than, dùng bàn tay to lớn gãi đầu, quay đầu nhìn nữ nhân lộng lẫy bên cạnh, làm ra dáng vẻ lấy lòng, trên mặt mang theo vẻ cười thật khó coi, rổn rảng nói: – Tiểu muội! Nếu không muội chờ ở đây, vi huynh đi làm chuyện của mình một chút?
Nữ nhân lộng lẫy kia liếc mắt nhìn hắn, hé miệng khẽ cười nói: – Dục Hùng! Đây là chuyện nghĩa mẫu phân phó, người đến là một vị tông sư luyện đan không thể thiếu lễ phép, nếu huynh lâm trận bỏ chạy, chuyện này nếu nghĩa mẫu biết, thì muội muội cũng không nói tốt thay cho huynh được!
– Khụ… Dục Hùng cười ngượng ngùng. Nghĩ tới sự kinh khủng của nghĩa mẫu, hắn không khỏi rùng mình một cái, thân mình cao lớn dường như đột nhiên lùn xuống một đoạn: – Ta cũng chỉ tùy tiện nói mà thôi, đừng coi là thật… đừng coi là thật!
Dục Hùng vừa dứt lời, ngoài cửa liền đi vào một cô gái Yêu tộc, bước chậm tới bên trong điện, dịu dàng thi lễ, khẽ hé đôi môi đỏ mọng nói: – Hai vị đại nhân, người đã dẫn tới!
– Cuối cùng cũng tới rồi! Dục Hùng hừ lạnh một tiếng, trên mặt đầy vẻ khó chịu: – Bổn đại gia thật muốn nhìn xem, tông sư luyện đan kia có phải thật có bản lãnh như thế hay không, nếu giống như mấy tên trước kia, chẳng qua là mua danh chuộc tiếng thì đừng trách bổn đại gia không khách sáo!
Bởi vì Xích Nguyệt rất coi trọng nhân loại có tài năng đặc thù, cho nên trên Xích Nguyệt Lĩnh, rất nhiều nhân loại đều mơ ước có thể được lĩnh chủ đại nhân tán thưởng, vào ở Bán Nguyệt Sơn.
Thật có một số người rõ ràng không có tài năng gì, lại tự thổi phồng mình lên rất cao, ý đồ thật giả lẫn lộn… những người này đều không ngoại lệ, tất cả đều bị Dục Hùng tàn nhẫn hành hạ đến chết.
Cho nên lần này Dục Hùng cũng không tin tưởng chút nào. Làm sao thực sự có nhân loại có thể luyện chế được đan dược Hư cấp có đan vân, chắc là thành chủ Huy Nguyệt Thành thổi phồng, muốn từ trong đó thu lợi mà thôi.
– Mau mời vào! Bên trên nữ nhân lộng lẫy cố nén kích động trong lòng, run giọng khẽ kêu lên.
– Dạ! Cô gái Yêu tộc đáp một tiếng, xoay người nhìn lại phía sau, vẫy vẫy tay.
Một nam một nữ, sóng vai từ từ đi tới, nam dáng vẻ cao lớn, nữ xinh xắn lanh lợi. Ánh mắt hai người tùy ý quét qua một vòng trong đại điện, rồi dường như cùng một lúc ngừng lại trên người nữ nhân lộng lẫy kia.
Dương Khai trên miệng mỉm cười; Hạ Ngưng Thường cũng hé miệng cười.
Nữ nhân lộng lẫy bên trên thân hình mềm mại khẽ run run, trong đôi mắt đẹp lại nổi lên một màn hơi nước mê ly, bất quá cũng may mà tâm tính nàng không tệ, cũng không có quá thất thố ở trước mặt mọi người nơi này.
Nữ nhân hít sâu mấy hơi, cố dằn nỗi lòng kích động bình phục lại, khẽ ngẩng đầu, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn Dương Khai, trong mắt lóe ra vừa yêu vừa hận đan xen, nàng khẽ cắn răng, truyền ra tiếng vang thật nhỏ không người nào chú ý tới.
– Hai vị đại nhân! Người đã đến! Cô gái Yêu tộc cung kính bẩm báo.
– Ồ! Không phải nói chỉ có cô gái là tông sư luyện đan sao? Người này tới làm gì? Dục Hùng tò mò nhìn Dương Khai hỏi.
Cô gái Yêu tộc đáp lời: – Hai vị này dường như là sư tỷ đệ đồng môn, cùng đi với nhau!
– Thì ra là một tên công tử bột! Dục Hùng phì cười một tiếng: – Đại gia xem thường nhất người như thế!
Hắn theo bản năng xem Dương Khai trở thành là tên ăn bám dựa vào Hạ Ngưng Thường.
Dương Khai cũng không quan tâm tới đánh giá của hắn, vẫn như cũ bốn mắt nhìn nhau cùng nữ nhân lộng lẫy bên trên, trên mặt lộ ra một nụ cười sâu sắc. Nữ nhân lộng lẫy bên trên dường như có chút không chịu nổi ánh mắt đầy tính xâm lược này của Dương Khai, nên hung tợn lườm hắn một cái, trong đôi mắt xinh đẹp đầy ý oán trách.
“Trước công chúng thế này…”
– Nhân loại lớn mật, gặp hai vị đại nhân, vì sao còn không hành lễ? Trong đám Yêu tộc hai bên, bỗng nhiên truyền đến tiếng gầm giận dữ.
Xích Nguyệt Lĩnh phái tới nhiều Yêu tộc như vậy, thậm chí còn có hai vị đại nhân địa vị tôn sùng tự mình tiếp đãi, đã đủ mặt mũi cho đại sư luyện đan, về tình về lý, hai nhân loại kia cũng không nên đứng ngẩn người ở đó, nói như thế nào cũng phải bày tỏ hạ mình khiêm tốn mới được.
Nhưng bọn họ lại đứng ngẩn ra ở đó, không nhúc nhích, không khỏi cũng quá kênh kiệu đi.
Không có lĩnh chủ đại nhân thưởng thức, nhân loại thì nhằm nhò gì! Chẳng qua là đám phụ thuộc Yêu tộc cường đại mà thôi.
Càng làm cho các Yêu tộc kia không thể chịu được là, tên mặt trắng kia vừa đi vào đại điện, liền đưa mắt đặt trên người vị đại nhân kia, ánh mắt đều không có chớp một cái, dường như hận không thể ăn tươi nuốt sống vị đại nhân kia.
Quá vô lễ mà!
Cho dù vị đại nhân kia mị lực vô biên, một nhân loại nhỏ nhoi cũng không nên càn rỡ như thế, vị đại nhân này đâu phải một tên nhân loại có thể khinh nhờn?
Trong khoảnh khắc này không ít Yêu tộc đều trợn mắt nhìn về phía Dương Khai.
– Tên công tử bột kia, nhìn cái gì mà nhìn! Dục Hùng cũng phát hiện không đúng, đứng bật dậy, ánh mắt nhìn Dương Khai, hung ác nói: – Ngươi tin hay không đại gia sẽ móc mắt của ngươi xuống?
– Nhân loại, có một số người không phải ngươi có thể nhìn, tốt hơn là an phận công tử bột của ngươi! Bên cạnh truyền tới tiếng chế nhạo của một cường giả Yêu tộc.
Tên nhân loại này cũng quá không biết đủ mà! Nữ nhân bên cạnh hắn kia tuy rằng không thấy rõ hình dáng, nhưng chỉ nhìn dáng người cùng màu da là biết nàng nhất định là một mỹ nhân hiếm có, hắn còn chưa chịu đủ, lại còn dám dùng ánh mắt mơ ước nhìn về phía vị đại nhân, thật đúng là không biết cái chết như thế nào.
Nữ nhân Nhân tộc kia cũng mắt bị mù hay sao, lại đi cùng một nam nhân như vậy chứ? Tông sư luyện đan xuất sắc như thế, cũng chỉ có con cháu tinh nhuệ Yêu tộc mới xứng với nàng…