Đối phương vội lắc đầu: “Cốc chủ, đây là những gì mà tôi tra được, tôi chỉ nói là có thể thôi.
Về phần sư phụ của Dương Thanh, tôi cũng không thể khẳng định xem ông ta đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong chưa”.
Nghe thấy thế, sắc mặt Dược Vương vô cùng nghiêm nghị, lão ta vốn là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, phải đạt đến cấp bậc này thì mới biết, Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong vẫn chưa phải mức cao nhất của võ thuật, vẫn còn những người vượt xa mốc đó.
Nếu sư phụ của Dương Thanh mạnh như thế thật, đúng là lão ta đã gây ra chuyện lớn rồi.
“Sư phụ, con thấy rất khó hiểu về chuyện này, xin người chỉ bảo cho!”
Lúc này, một đồ đệ của Dược Vương mở miệng nói: “Trước đó, thành chủ Hoài Thành hết mực bảo vệ thanh niên kia, thậm chí sẵn sàng đánh với người, nhưng bây giờ, tại sao ông ta lại cho cả thành lùng bắt người thanh niên đó thế?”
“Con cảm thấy chuyện này hơi khác thường, rất có thể thành chủ Hoài Thành đang chuẩn bị một âm mưu lớn để đối phó với Dược Vương Cốc chúng ta”.
Nghe thấy thế, Dược Vương hơi híp mắt.
Câu hỏi của đồ đệ cũng là nỗi nghi vấn trong lòng ông ta.
Một đồ đệ khác cũng nói: “Sư phụ, người nói xem, trước đó thành chủ Hoài Thành hết mực bảo vệ Dương Thanh, có phải vì kiêng dè sư phụ của Dương Thanh nên mới làm vậy không thế?”
“Lưu Ba đang ở Dược Vương Cốc chúng ta, Dương Thanh lại trúng cổ trùng Vô Tâm, nếu muốn sống, chắc chắn cậu ta phải tới Dược Vương Cốc, tự tay giết Lưu Ba”.
“Việc thành chủ Hoài Thành ra sức bảo vệ Dương Thanh chỉ là một vở kịch, sau khi Dương Thanh xông vào Dược Vương Cốc chúng ta, chắc chắn cậu ta chỉ còn con đường chết”.
“Một khi cậu ta chết ở Dược Vương Cốc, sư phụ của cậu ta sẽ tìm tới chúng ta để báo thù”.
“Nhưng ông ta không ngờ cao thủ đến từ Miêu Thành kia lại xông vào Dược Vương Cốc, đồng thời đưa Lưu Ba đi nhân lúc sư phụ xông vào phủ Hoài Thành”.
“Thiếu đi Lưu Ba, Dương Thanh cũng không tới Dược Vương Cốc nữa.
Thành chủ Hoài Thành sợ chuyện bị lộ nên mới cho cả thành lùng bắt Dương Thanh, giết chết mối họa này”.
.