Càng thôn phệ trí nhớ thì tốc độ tu luyện của Lâm Minh càng nhanh, thực lực cũng càng mạnh.
Chỉ cần có thời gian tích lũy, thực lực của Lâm Minh bành trướng nhanh chóng như quả cầu tuyết! Hắn sẽ biến thành toàn tài có một không hai.
Cho nên đối với Lâm Minh mà nói tuy có bảo vật vô giá như Hồng Mông linh châu, nhưng mà thời kỳ Lâm Minh thanh niên tác dụng của Hồng Mông linh châu kém xa ma phương không ít.
Hồng Mông linh châu nhằm vào thân thể, có thể chế tạo thần đan vô thượng vô tận, nếu không có thần đan này thì Lâm Minh vẫn có thể không ngừng đi tìm cơ duyên, trải qua nguy hiểm hoặc là thông qua các loại mua bán và chém giết cũng có thể lấy được.
Nhưng mà mảnh vỡ linh hồn của thần tinh ma phương lại khác, nó sẽ giảm bớt thật nhiều thời gian tu luyện của Lâm Minh, mà Lâm Minh thiếu nhất chính là thời gian.
Lâm Minh nhắm mắt điều tức trong chốc lát, cho thần hồn của mình khôi phục tới trạng thái đỉnh phong, rồi sau đó bắt đầu thôn phệ linh hồn vô chủ của Chúc Xuyên
Đây chính là toàn bộ trí nhớ của Giới Vương, trong đó liên quan tới những tin tức kinh thiên.
Lâm Minh tại hạ giới chỉ hấp thu mảnh vỡ linh hồn rất nhỏ, hơn nữa những chủ nhân mảnh vỡ linh hồn này khi còn sống chỉ là Thánh Chủ. Nhưng dù vậy mảnh vỡ linh hồn đối với Lâm Minh khi đó mà nói cũng có gánh nặng thật lớn.
Thôn phệ trí nhớ vô chủ giống như trong nháy mắt xé đầu ra nhét rất nhiều tin tức vào trong đầu, bởi vì tin tức quá lớn, quá phức tạp, đầu của hắn có cảm giác muốn nổ tung, chuyện này không phải người bình thường có thể thừa nhận.
May mà Lâm Minh trong Uổng Tử Cốc chín năm, tu luyện Thần Miểu Tâm Quyết, linh hồn lực đã không thể so sánh nổi, hôm nay ngạnh kháng thừa nhận trí nhớ của Giới Vương, tuy vô cùng gian nan nhưng còn không đến mức lập tức nổ tung tinh thần chi hải.
Phải biết rằng Chúc Xuyên sống gần trăm vạn năm tuế nguyệt, hơn nữa trí nhớ Giới Vương phi thường tốt, rất nhiều thứ đều rất rõ ràng, những trí nhớ tích lũy lại số lượng cực lớn.
Thời điểm Lâm Minh buông tinh thần chi hải ra, những trí nhớ này như hồng thủy vỡ đê, dù Lâm Minh sớm có chuẩn bị, cũng suýt nữa nổ tung linh hồn!
Hắn vội vàng ổn định tâm hồn, triệu hoán chiến linh chi kiếm!
Răng rắc!
Linh hồn vô chủ của Chúc Xuyên trực tiếp bị chiến linh của Lâm Minh chém nát!
Lâm Minh nhanh chóng quét qua đám mảnh vỡ linh hồn này, sau đó trực tiếp bỏ qua các trí nhớ không cần thiết.
Kể cả kinh nghiệm cuộc đời của Chúc Xuyên, đạo lí đối nhân xử thế kết giao bằng hữu và cừu nhân.
Còn có rất nhiều trí nhớ Chúc Xuyên dụ dỗ, cưỡng hiếp, cưỡng bức vô số thiếu nữ lên giường cũng bị Lâm Minh hoàn toàn bỏ mất.
Nhưng mà nhìn thấy những trí nhớ này thì Lâm Minh càng cảm thấy phanh thây xé xác Chúc Xuyên cũng không quá đáng, thật sự là thiếu nữ bị hắn bức hiếp quá nhiều, rất nhiều thiếu nữ bị hắn thái bổ xong lại giết. Hắn thậm chí còn lẻn vào phàm giới, ngụy trang thành hái hoa tặc trong giang hồ cưỡng hiếp nữ tử bình dân, nhỏ nhất chỉ mới mười hai mười ba tuổi.
Dâm tặc làm tới loại trình độ này cũng hiếm thấy. Người khác nhau truy cầu khác nhau, Lâm Minh muốn truy cầu võ đạo đỉnh phong, tồn tại cùng thiên địa, mà Chúc Xuyên truy cầu trường sanh bất lão là vì hưởng thụ nhiều nữ tử hơn, mặc kệ hiện tại, kiếp sau, trăm vạn năm về sau cũng phải như vậy.
Trí nhớ vô chủ của Chúc Xuyên nhanh chóng bị Lâm Minh chém nát thành mấy trăm khối, thông qua phương thức này Lâm Minh loại bỏ chín thành trí nhớ.
Trí nhớ còn lại đều là công pháp truyền thừa, thần văn thuật, thuật luyện đan có quan hệ.
Công pháp truyền thừa của Chúc Xuyên khiến Lâm Minh giật mình, Chúc Xuyên có hơn trăm loại công pháp, trong đó còn có một bộ thần võ vô thượng nguyên vẹn.
Thân phận Giới Vương bình thường khó có được thần võ vô thượng nguyên vẹn, nhưng mà Chúc Xuyên là Thần Văn Sư, so với một ít Đại Giới Giới Vương còn giàu hơn nhiều, hắn tốn hao đại lượng tài phú mới có thể học được bộ thần võ vô thượng này, mà khiến Lâm Minh cảm thấy im lặng tên công pháp là Thiên Đạo Cực Nhạc, là công pháp song tu.
Công phu của Chúc Xuyên có hơn trăm công pháp thì hơn bảy mươi là công pháp song tu, hắn thật sự phát huy dâm đạo tới mức tận cùng.
Lâm Minh bỏ qua rất nhiều công pháp, những phẩm cấp công pháp này hắn chướng mắt, nhưng mà bộ thần võ vô thượng nguyên vẹn này ném đi thì đáng tiếc.
Nghĩ thế vẫn lưu Thiên Đạo Cực Nhạc lại.
Đến một bước này Lâm Minh đột nhiên ý thức được cái gì đó, tạm thời đình chỉ hấp thu mảnh vỡ linh hồn củ Chúc Xuyên.
Lâm Minh lấy tu di giới trong ngón tay Chúc Xuyên xuống, hắn thấy vô số bình bình lọ lọ, mùi đan dược bay ra ngoài.
Trong đó có một ngọc giản màu hồng, Lâm Minh bắt được ngọc giản này chính là ngọc giản Thiên Đạo Cực Nhạc nguyên vẹn!
Chúc Xuyên dùng thời gian hơn mười vạn năm, thông qua chức nghiệp Thần Văn Sư tích lũy đại lượng tài phú, hơn nữa hắn từng đạt dược cơ duyên trong bí cảnh, thông qua không ngừng giao dịch có được ngọc giản thần võ vô thượng này!
Chuyện này khiến Lâm Minh cảm khái, Chúc Xuyên phát huy dâm đạo quá triệt để mà.
– Ân? Đây là cái gì?
Tiểu Ma Tiên nhìn thấy Lâm Minh rời khỏi trạng thái hấp thu trí nhớ, chuyên môn cầm ngọc giản, lập tức cảm giác ngọc giản này không tầm thường.
– Ách… Đây là một bộ thần võ vô thượng nguyên vẹn…
Lâm Minh vội ho một tiếng, xấu hổ mở miệng.
– Ngọc giản thần võ vô thượng nguyên vẹn?
Trong nội tâm Tiểu Ma Tiên cả kinh, nói:
– Hắn là Giới Vương bình thường lại có thứ này! Ngaycar Thiên Minh Tử cũng không có đấy!
Thiên Minh Tử chỉ có hai bộ thần võ vô thượng không nguyên vẹn, nếu không hắn không tiến vào Ma Thủy Thiên Cung học tập Hấp Thiên Ma Công . – Đúng vậy a, Thần Văn Sư tương đối giàu có, ngọc giản này do một Giới Vương có được trong bí cảnh, Giới Vương nếm thử tu luyện sáu bảy thành, công pháp không thích hợp với hắn, mới bằng lòng lấy ra bán đi, Chúc Xuyên vì ngọc giản này xuất huyết rất nhiều, dốc hết tích súc nửa đời mua lại.
– Như vậy, ta nhìn xem ngọc giản này là cái gì nhé?
Tiểu Ma Tiên cười hì hì nói ra, từ trong tay Lâm Minh xem ngọc giản là gì.