Không ngờ hắn lại là Vị Nhiếp Chính vương trong truyền thuyết kia. Hắn lúc đó đến Đông Nhạc quốc làm gì ? Chỉ là tình cờ, hay cố tình đến ?
“Vòng chung kết hiện tại chính thức bắt đầu ! Dược liệu đã được chuẩn bị sẵn trên bàn của quý vị, đề bài của vòng chung kết chính là…”
Người dẫn chương trình đại hội dừng một chút, cố ra vẻ thần bí, sau đó mới nâng giọng lớn tiếng nói:
“…Luyện ra đan dược cao cấp nhất từ số dược liệu đó !”
Ồn ào !
Đề bài cũng quá rộng đi ? Cấp bậc cao nhất có thể luyện ra ? Đây không phải muốn buộc thí sinh đưa ra toàn bộ năng lực của mình sao ?
Lam Nguyệt chú ý tất cả các thí sinh một vòng, vài người rất bình tĩnh, nhưng đa phần đều có biểu hiện lo lắng. Còn về Thẩm Minh Tu…
Sắc mặt hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng lại hơi nhíu mày. Có vẻ tựa hồ đang đắn đo gì đó.
Là lo lắng không luyện được đan dược cao hơn những người khác, hay là lo lắng nên luyện cấp bậc nào để có thể giành chiến thắng mà không bị bại lộ ?
Lam Nguyệt hơi nhếch môi, có chút ý vị sâu xa nhìn Thẩm Minh Tu trên đài.
_______
“Nhìn đi ! Mau nhìn !”
“Trời ơi, người đó vậy mà luyện ra Tứ giai đan dược, Dưỡng Hồn Đan !!”
“Đan dược sắp thành rồi ! Còn dẫn động thiên địa chi lực !”
“Tuổi còn trẻ như vậy, quả nhiên là một thiên tài trẻ tuổi a !”
Lúc này, người thành đan gây chấn động đầu tiên lại là Phượng Lam Vũ. Sắc mặt nàng vô cùng ngưng trọng, cũng chú tâm vào lôi vân trên đầu. Luyện đan phải độ lôi kiếp, nàng là lần đầu tiên trải qua, nhưng nàng đã từng thấy sư phụ trải qua !
Nàng chắc chắn sẽ làm được !!
“Đánh rồi ! Đánh xuống rồi !”
Ầm !
Đạo lôi kiếp thứ nhất giáng xuống, Phượng Lam Vũ vẫn an toàn vượt qua, đến đạo thứ ba giáng xuống, mặc dù nàng có chút chật vật, nhưng vẫn an toàn bảo vệ thành công đan dược. Đây cũng chính là đạo lôi kiếp cuối cùng, Phượng Lam Vũ bắt đầu thành đan.
Đan dược trải qua lôi kiếp, đã mang theo Thiên đạo chi lực, bề mặt còn xuất hiện ba đạo đan vân, là tuyệt phẩm đan dược !
“Trời ơi, Tứ giai Dưỡng Hồn đan tuyệt phẩm ! Nó có giá trị tương đương với Ngũ phẩm đan dược bình thường đó !”
“…”
Các giám khảo cũng âm thầm gật đầu, quả thật không hề tầm thường một chút nào. Vị tiểu cô nương này chưa đến 15 tuổi, đã có thiên phú bậc này, tương lai khó mà hạn lượng được.
Mạc Tử Uyên ngược lại chuyển mắt sang hướng khác, lạnh nhạt lên tiếng:
“Không thể không nói, đại hội luyện đan lần này, thiên tài không ít đâu.”
“Ý của vương gia là…”
Một vị lão giả sửng sốt một chút, theo hướng Mạc Tử Uyên nhìn mà nhìn qua.
!!!!!
Thủ pháp luyện đan này …!!!
“Cô gái này, rốt cuộc có quan hệ gì với ‘hắn’ ?”
Mạc Tử Uyên nhíu mày, ánh mắt có chút xao động. Nếu có thể truyền dạy thủ pháp luyện đan này cho người khác, vậy có phải chứng tỏ, ‘hắn’ vẫn còn sống không ?
“Nhìn cô gái bên kia đi ! Đan dược đó, không phải là nó chứ !!”
“Trời ơi, là đan dược mà mười năm trước người kia dùng để dành quán quân có phải không !!”
“Ngũ phẩm đan dược, Vạn Nguyên Đan !!”
Đan dược này do chính tay Người kia tự chế tạo ra, có thể bổ sung một lượng linh lực lớn, khiến một Linh giả cạn kiệt linh lực, ngay lập tức bổ sung linh lực trong cơ thể đầy đủ.
Ánh mắt Diệp Mộng tràn đầy kiên định, đây là đan dược cho chính tay sư phụ sáng tạo ra, là một đan dược vô cùng nghịch thiên. Nếu nàng có thể thành công luyện chế, sẽ gần như sánh ngang một đan dược Ngũ giai thượng phẩm !
Sư phụ, con sẽ không phụ lại sự kỳ vọng của người ! Con nhất định sẽ giành lấy quán quân của đại hội này !
“Kết đan cho ta !!”
Lục quang đại thịnh, Lôi vân lần nữa kéo đến, lần này chỉ có hai đạo lôi kiếp giáng xuống, nhưng nhìn viên đan dược xanh lục óng mượt trên tay Diệp Mộng, thần sắc những người ở đây đều đặc biệt sáng lên.
“Vạn Nguyên đan, quả thật là Vạn Nguyên đan không sai được ! Năm năm rồi ! Rốt cuộc có người lần nữa luyện ra vạn nguyên đan !”
“Ta muốn có đan dược đó, Diệp đại sư, tuyệt đối phải tạo quan hệ tốt với cô ấy !”
“Ta muốn có đan dược đó !”
“…”
Lam Nguyệt hơi nâng mi, nàng không nghĩ tới loại đan dược Tuyên Vọng thường cho nàng khi xuất hiện lại gây ra động tĩnh lớn như vậy. Biết vậy, nàng đã đem bán, không phải không lo về kinh phí xây dựng môn phái sao ?
…
Thẩm Minh Tu vẫn đang chậm rãi thêm dược liệu, hơi đưa mắt nhìn Diệp Mộng, trong mắt hơi lóe lên ý cười. Nhưng rất nhanh đã biết mất.
Dù cho chuyện gì xảy ra, vị trí quán quân, hắn chắc chắn phải đạt được !!