…
Không biết qua bao lâu, phía đông có chút ánh sáng! Bên ngoài phòng khách cũng bắt đầu có tiếng trò chuyện! Lát sau, Dạ Ảnh bưng bữa sáng thịnh soạn đẩy cửa đi vào, khi nhìn thấy cảnh trước mắt, hơi ngẩn người, lòng nghĩ sao cậu chủ lại ngủ trên sofa, không phải là phu nhân không cho cậu chủ lên giường chứ.
Lúc này, Thư Lăng Vy đi ra từ phòng vệ sinh, nhìn thấy Dạ Ảnh, lập tức giơ ngón trỏ tay phải lên giữa đôi môi, ra ý bảo Dạ Ảnh nhỏ tiếng thôi! Sau đó, kéo Dạ Ảnh sang một bên, hỏi nhỏ: “Dạ Ảnh, bình thường cậu chủ nhà cô không thích gì nhất?”
Dạ Ảnh nghe xong liền mơ hồ khó hiểu, quay mặt nhìn Đông Phương Hạ một cái, mới nói với Thư Lăng Vy: “Cậu chủ không có ham mê xấu, còn về điều không thích, chính là bị người khác lừa gạt và phản bội!”
“Vậy tôi hỏi cô, nếu nói, tôi nói là nếu đấy! Nếu tôi chọc anh ấy chơi, hơi quá đáng chút, anh ấy có tức giận không?”, tuy Thư Lăng Vy gợi cảm, to gan, nhưng chuyện tối qua, cô thực sự ngại nói rõ cho Dạ Ảnh.
Dạ Ảnh nghĩ một lúc: “Chắc là không đâu, cậu chủ rất tốt! Nhưng chuyện gì cũng có mức độ!”
Bây giờ, Dạ Ảnh cũng đoán được ít nhiều, nhưng lại không vạch trần! Biểu cảm của Thư Lăng Vy đã nói với cô ấy. Nói như vậy, cũng là gián tiếp nói với Thư Lăng Vy, đừng nghĩ rằng mình là vợ tương lai của cậu chủ, thì có thể lừa gạt, hoặc là phản bội!
Thấy ánh mắt của Dạ Ảnh hơi thay đổi, giọng điệu dần lạnh băng! Thư Lăng Vy biết Dạ Ảnh hiểu lầm! Nhưng cũng không giải thích gì. Đúng lúc này, Thư Lăng Vy và Dạ Ảnh phát hiện tia sáng bên cạnh không biết bị thứ gì che mất, quay người nhìn, con mắt Thư Lăng Vy mở thật to.
“Anh đến bên cạnh tôi từ lúc nào?”
Lúc Dạ Ảnh đi vào, Đông Phương Hạ đã tỉnh dậy! Nhưng lại không mở mắt ngay, khi nghe thấy Thư Lăng Vy hỏi thăm nghe ngóng Dạ Ảnh chuyện của mình, cũng phải buồn cười! Thư Lăng Vy này, lẽ nào thực sự cho rằng mình tức giận thật.
Thế là, Đông Phương Hạ lặng lẽ đi đến, nghe toàn bộ cuộc nói chuyện giữa Thư Lăng Vy và Dạ Ảnh! Nhìn thần sắc kinh ngạc của Thư Lăng Vy, tuy Đông Phương Hạ muốn cười, nhưng vẫn cố nhịn, giả bộ còn chưa hết giận!
Dạ Ảnh thấy sắc mặt Đông Phương Hạ không tốt lắm, bỗng chột dạ! Cho rằng mình đã nói điều không nên nói cho Thư Lăng Vy. Thế là, thấp thỏm bất an đứng tại chỗ, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào Đông Phương Hạ.
Đông Phương
