Tuyệt đối không thể!
Không phải sinh linh Minh Giới, lại làm sao có khả năng vận chuyển pháp môn của Minh Giới? Quy tắc hai giới hoàn toàn không hợp, nắm giữ pháp môn một bên, ý nghĩa bị một thế giới khác bài xích, không ai có thể cá cùng hùng chưởng đều được.
Tất cả mọi người khiếp sợ, trước tuy Cổ Đạo Nhất vận chuyển ra pháp môn vô số, nhưng đều không ngoại lệ, là trời quang trăng sáng, vừa nhìn chính là hàng của Thần giới.
Đồng thời nắm giữ pháp môn của hai giới?
Hí!
Chẳng trách người này có thể trở thành Vương giả mạnh nhất, hỏi thiên hạ, còn có người thứ hai có thể đồng thời nắm giữ pháp môn của hai giới sao?
Lăng Hàn cũng không kinh ngạc, muốn phá vào Tiên Vực, điều kiện trước tiên chính là đồng thời nắm giữ quy tắc Sáng Thế cùng Diệt Thế, nếu Cổ Đạo Nhất đến từ Tiên Vực, vậy hắn nắm công pháp hai giới lại có gì đáng kinh ngạc?
Hắc ám che trời, tuy chỉ có thể bao phủ trên dưới khu vực hai trượng, nhưng ở trong khu vực này, một vùng tăm tối, Bách Quỷ Dạ Hành.
Lăng Hàn hừ một tiếng nói:
– Yêu ma quỷ quái, còn không tiêu tan!
Hắn phóng thích ánh sáng lôi đình, bùm bùm, bách quỷ không ai không bị chấn động đến chia năm xẻ bảy.
Một chiêu này nhìn như uy lực to lớn, trên thực tế là miệng cọp gan thỏ.
Không trách Cổ Đạo Nhất, bởi vì nơi này là Thần giới, ngươi cầm pháp môn của Minh Giới triển khai ở đây, chẳng những không được thiên địa bổ trợ, trái lại bị suy yếu, lại thêm lực lượng Lôi đình chuyên khắc tà vật, vậy tự nhiên là càng thêm không hữu dụng.
Cái này!
Tất cả mọi người khóe miệng co giật, tuy Cổ Đạo Nhất thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, nhưng không có một chiêu có hiệu quả, Lăng Hàn lăn qua lộn lại đều là một chiêu quyết định, lấy bất biến ứng vạn biến.
– Thần thông cửu thế, Bát Trọng Môn!
Cổ Đạo Nhất lại biến, tay phải chỉ ra, ở quanh người Lăng Hàn xuất hiện từng cánh cổng, tổng cộng có tám tầng, mỗi một cổng đều toả ra màu sắc ánh sáng khác nhau, hơi xoay tròn, thả ra khí tức không giống.
– Cắn giết!
Cổ Đạo Nhất xoay tay một cái, tám đạo môn mở ra, sát ý vô tận lao tới, muốn cắn nát Lăng Hàn.
Trận đạo?
Lăng Hàn không khỏi kinh ngạc, Cổ Đạo Nhất cũng thật là đọc nhiều sách, ở trận pháp cũng có trình độ cực cao. Nhưng hắn không sợ, ngươi chỉ là không ngừng biến hóa pháp môn, nhưng không hề tăng lên uy lực mỗi một môn, vậy đổi tới đổi đi có ích lợi gì?
Chờ chút, Cổ Đạo Nhất sẽ là người ngu xuẩn như vậy sao?
Trong lòng Lăng Hàn rùng mình.
Cần đề phòng!
Lăng Hàn một kiếm ra, thiên hạ thái bình.
– Thần thông nhất thế, Quang Diệu Thiên Hạ!
Cổ Đạo Nhất tựa hồ không để ý chút nào, hắn chính là nhiều tuyệt học, cả người hóa thành Quang Minh Chi Thần, so với Thái Dương còn muốn sáng sủa gấp trăm lần, một chưởng ấn xuống, ầm ầm ầm, tinh chế tất cả.
Đây là Thần thông nhất thế của hắn, cũng là đời hắn sống lâu nhất, ở Tiên Vực tu ra một đời, bởi vậy, đòn đánh này rõ ràng cường đại hơn tám môn bí pháp trước, để Lăng Hàn cũng nhíu mày.
Lăng Hàn hét dài một tiếng, một kiếm chém ra, Tuế Nguyệt Thiên Thu đã cùng Lôi Đình Kiếm Pháp dung hợp đến tương đối hoàn mỹ.
Quả nhiên, chiến đấu mới là con đường tăng lên tốt nhất, không có áp lực của Cổ Đạo Nhất, cho dù Lăng Hàn ở dưới Luân Hồi Thụ cũng phải cần mấy trăm năm mới có thể đạt đến trình độ hiện tại.
Ầm!
Sau một đòn, Lăng Hàn cùng Cổ Đạo Nhất đồng thời bị đẩy lui, nhưng vẫn khó có thể cao thấp như cũ.
Cổ Đạo Nhất lại lộ ra nụ cười quái dị:
– Ngươi nhất định rất kỳ quái, rõ ràng những pháp thuật này không thể có hiệu quả, tại sao ta lại từng chiêu mà dùng đến.
– Ha ha, cái mông của ngươi nghĩ như thế nào, ta làm sao biết được.
Lăng Hàn cười nói.
Cổ Đạo Nhất nhất thời tức điên, cái mông nghĩ?
Khóe miệng hắn co giật một hồi, mạnh mẽ ấn xuống tức giận nói:
– Bởi vì tất cả những thứ này, đều là thần thông ta tu mười đời!