Khóe miệng hắc thi thiên ma đế dâng lên nụ cười quỷ dị tàn nhẫn, chợt hắn hít sâu một hơi, chỉ thấy ma khí hùng hồn tràn vào trong hơi thở của hắn, vài giây sau, chợt bị hắn một hơi phun ra.
ào ảo!
Ma khí sềnh sệch tràn ra, cuối cùng hóa thành hắc vũ đầy trời dội xuống, bên trong mỗi giọt hắc vũ đều hàm chứa sức mạnh tử vong.
xèo xèo!
hắc vũ rơi xuống đất, chỉ thấy cả đại địa nhanh chóng hắc ám trong nháy mắt, tất cả sức sống đều bị cướp đi, từng dãy núi nhanh chóng khô héo, sụp đổ.
Sắc mặt lạc ly cũng vào lúc này kịch biến, nàng nhận ra được hắc vũ kia kinh khủng, nếu rơi xuống, sợ rằng trong khoảnh khắc, toàn bộ học viên của bắc thương linh viện cũng sẽ bị tước đi sự sống.
Hắc thi thiên ma đế này thủ đoạn tàn nhẫn, thật khiến người ta không rét mà run.
Thời điểm như vậy, lạc ly không dám chậm trễ chút nào, bàn tay kết ấn thật nhanh, thái linh cổ đồ chậm rãi bay lên, từng đạo linh quang bắn ra, tạo thành đoàn đoàn linh vân, trôi lơ lửng trên bầu trời bắc thương linh viện.
linh vân thật dầy, ngưng kết cuồn cuộn linh lực. xèo xèo.
hắc vũ rơi xuống, va chạm với linh vân, nhất thời bộc phát ra tiếng xèo xèo, linh vân cuộn trào, không ngừng bị ăn mòn…
lần này, mặc dù không cỏ tiếng va chạm kinh thiên động địa, thế nhưng loại giao phong thế này càng thêm hung hiểm. Trong bắc thương linh viện, tất cả mọi người đều nội tâm run sợ nhìn lên trời cao, bọn họ đều hiểu, một khi linh vân kia không che nổi, sợ rằng trong khoảnh khắc sau đó, toàn bộ bắc thương linh viên cũng sẽ thây ngã khắp nơi.
linh vân cùng ma vũ không ngừng va chạm, mênh mông linh lực đang bị tiêu hao nhanh chóng.
Vẻ mặt lạc ly cực kỳ ngưng trọng, nàng có thể cảm giác được linh lực ẩn chứa trong thái linh cổ đồ đang nhanh chóng bị tiêu hao, nhưng nàng không dám lui bước chút nào, chỉ có thể không ngừng thúc giục năng lượng trong thái linh cổ đồ.
có điều, dù là ai cũng có thể nhìn ra được, linh lực phát ra từ thái linh cỗ đò dần dần đã có chút không bắt kịp tốc độ tiêu hao.
Vì thế, linh vân dẩy đặc cũng dần dần trở nên mỏng manh.
Hắc thi thiên ma đế hờ hững nhìn cảnh này, nụ cười ngày càng đậm.
Ma vũ rơi xuống, linh vân càng ngày càng nhạt.
Sắc mặt của lạc lỵ cũng hiện vẻ tái nhợt, nhưng nàng vẫn cắn chặt răng, không muốn lùi về phía sau.
Trong bắc thương linh viện, vô số học viên trong mắt đều dâng lên sự sợ hãi, thân thể run rẩy không ngừng, một vài người nhát gan đã phát ra tiếng kêu sợ hãi.
bắc minh long côn cùng thái thương viện trưởng đứng chung một chỗ, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt đối phương vẻ khổ sở, hy vọng vốn vừa dâng lên khí mấy người lạc ly xuất hiện, lúc này đã hoàn toàn chôn vùi.
Đối mặt với một vị thiên ma đế đỉnh cao, bọn họ ngay cả ý muốn trốn chạy cũng không có.
Đường thiên nhi đứng cạnh ôn thanh tuyền, sắc mặt nàng trắng bệch nhìn giằng co trên bầu trời, bàn tay run rẩy lấy từ trên cổ xuống một tấm ngọc phù, hai tay nắm chặt.
Mục Trần đã từng nói với nàng, nếu vô tình gặp nguy hiểm, liền bóp vỡ miếng ngọc này.
Nhưng nàng đã hơn 5 năm không nghe được tin tức của mục trần, cũng không biết hắn hiện giờ thế nào, cho nên đường thiên nhi cũng không tùy tiện làm.
“Linh vân sắp tan!”
Đột nhiên, có người sợ hãi chói tai hô lên.
Trên bầu trời linh vân trở nên mỏng manh, cuối cùng dưới từng ánh mắt tuyệt vọng, tiêu tán hầu như không còn.
Linh vân tiêu tán, hắc thi thiên ma đế tàn nhẫn nhìn những ánh mắt tuyệt vọng kia, nhẹ nhàng cười một tiếng, tay áo vung lên, mênh mông huyết vũ hội tụ một chỗ, tạo thành một viên hắc sắc thủy cầu chừng trăm trượng.
Trong thủy cầu, hàm chứa tử khí kinh khủng.
“Tiếp đó, các ngươi cũng chết đi…”
Hắc thi thiên ma đế khẽ cười nói, ngón tay búng ra, hắc hắc thủy cầu bắn ra, sức mạnh tử vong tản ra, sắp sửa tuyệt diệt tất cả sinh linh trên mảnh đại lục này.
Đường thiên nhi run rẩy, bàn tay khẽ bóp, tấm ngọc phù kia vỡ vụn ra.
Trên bầu trời, lạc ly sắc mặt tái nhợt, nàng nhìn hắc sắc thủy cầu gào thét tới, cắn chặt răng, vẫn không chịu lui về phía sau, bàn tay run run nắm chặt thái linh cổ đồ, muốn một lần nữa thúc giục.
Mặc dù nàng cũng biết, bằng thực lực của nàng, mặc dù có thái linh cổ đồ trong tay, cũng không thể nào chống lại hắc thi thiên ma đế.
Thân thể mềm mại đơn bạc của nàng đứng trước nhất, khung cảnh này tỏ ra vô cùng thê mỹ.
Trong bắc thương linh viện, vô số người tuyệt vọng nhắm mắt lại, chờ đợi tử vong tới.
Đám người trầm thương sinh, lý huyền thông, ôn thanh tuyền đều ảm đạm thở dài một tiếng.
“Tất cả, cũng hết rồi sao…”. Thái thương viện trường cũng phát ra tiếng thở dài vô lực.
uỳnh!
hắc ám ma cầu rốt cục tới gần bắc thương linh viện, ầm ầm nổ tung lên, tử vong tựa như biến thành tử hải, mãnh liệt rơi xuống, chỉ quét một cái là có thể dễ dàng mạt sát toàn bộ vô số người phía dưới.
Lạc ly nắm chặt thái linh cổ đồ, linh quang nở rộ, sắp sửa chống cự lần cuối cùng.
nhưng mà, ngay trong khoảnh khắc này, nội tâm lạc ly chợt có cảm ứng, sau đó thân thể mềm mại run rẩy của nàng liền thấy, phía trước thân thể nàng, linh quang trong thiên địa tụ đến, mơ hồ ngưng tụ thành một thân ảnh thon dài.
Thân ảnh thon dài kia dường như giơ bàn tay ra, hướng về phía tử vong ma hải nhẹ nhàng nắm chặt, nhất thời toàn bộ ma hải chui vào lòng bàn tay hắn, biến thành một viên hắc ám tinh thể.
hắn đưa 2 tay ra, nhẹ nhàng chà xát viên tinh thể kia một cái, nhất thời tiếng rắc rắc rất nhỏ vang lên, bột vụn màu đen phiêu tán xuống.
Ma hải kia thanh thế hủy diệt là vậy, dưới tay của hắn, dễ dàng như thế bi xóa sach đi.
Trong bắc thương linh viện, vô số ánh mắt ngơ ngác nhìn cảnh này, bọn họ vốn đã tuyệt vọng chờ đợi tử vong, nhưng ai có thể ngờ tới, cục diện lại đột nhiên đổi chiều…
Từng đạo ánh mắt rung động nhìn về thân ảnh thon dài bao phủ trong linh quang phía trước lạc ly, người này rốt cục là thần thánh phương nào, thế công hủy thiên diệt địa của hắc thi thiên ma đế lại bị hắn tiện tay hóa giải…
“kẻ nào?”. Con ngươi của hắc thi thiên ma đế co rụt lại, tức giận quát lên, gắt gao nhìn chằm chằm linh lực quang ảnh kia.
dưới vô số ánh mắt rung động, trên bầu trời, một tiếng cười thanh lãng, cũng vào lúc này, vang vọng lên giữa thiên địa.
“Hắc thi thiên ma đế, ngươi muốn giương oai ở bắc thương linh viện này, đã từng hỏi xem mục trần ta có đồng ý hay chưa?!”
***
Dịch bởi zero