Nói xong, Dương Viêm liền vung tay ném trả lại Huyền Giới Châu.
Dương Khai nhận lấy, nghi hoặc nhìn nàng.
Tuy rằng hắn còn không hiểu rõ Huyền Giới Châu rốt cuộc là bí bảo cấp bậc gì, nhưng nếu là Đế Bảo, vậy hiển nhiên cũng có tác dụng rất lớn đối với Đại Đế, hắn cũng không trông mong có thể lấy lại Huyền Giới Châu làm của riêng, mà chỉ muốn dùng nó để chứa thân bằng bạn tốt của mình ở Thông Huyền đại lục bên kia mang tới đây.
Không có Huyền Giới Châu, quả thực hắn không có cách nào một lần mang theo nhiều người như vậy đến đây.
– Có một chuyện huynh nghĩ sai rồi! Dương Viêm dịu dàng nói.
– Chuyện gì?
– Huyền Giới Châu này cũng không phải vật của ta!
– Hả? Dương Khai ngạc nhiên kêu lên.
– Nghiêm chỉnh mà nói, ta chưa từng luyện hóa Huyền Giới Châu này, ta chỉ là bảo quản nó mà thôi! Thân thần hồn của Dương Viêm từ trong hư không nhẹ nhàng hạ xuống, giống như người thật bình thường đứng trước mặt Dương Khai: – Nó thật ra là vật của một vị bằng hữu của ta!
– Bằng hữu của cô nương?
Dương Khai cả kinh thất sắc.
Bản thể Dương Viêm là Tinh Không Đại Đế, bằng hữu của Đại Đế… chẳng phải cũng là một Đại Đế hay sao?
– Đúng, một vị bằng hữu của ta! Dương Viêm gật gật đầu: – Bằng hữu kia của ta có một tinh thông giống huynh, huynh đoán xem là thứ gì?
Dương Khai rơi vào trầm tư, bất chợt trước mắt sáng ngời, kêu nhỏ: – Là tu luyện lực lượng không gian?
– Không sai! Dương Viêm nhìn Dương Khai tán thưởng: – Hắn giống như huynh đều tu luyện lực lượng không gian. Tuy nhiên lực lượng không gian của hắn đã đăng phong tạo cực. Huyền Giới Châu này chính là hắn dùng pháp tắc không gian bản thân nắm giữ, luyện hóa một cái giới diện tạo thành. Tuy rằng ta thực lực không kém hắn, nhưng về lực lượng không gian lại không chuyên, cho nên Huyền Giới Châu với ta cũng không có tác dụng bao lớn. Ta cũng không thể khai thác mở rộng toàn bộ không gian bên trong Huyền Giới Châu. Huynh thì khác, huynh có nghiên cứu về lực lượng không gian, có lẽ với thời gian, có thể có cơ hội đạt tới độ cao như hắn!
Dương Khai da mặt co giật.
Cũng không phải bởi vì Dương Viêm đánh giá độ cao của hắn, mà bởi vì xuất xứ của Huyền Giới Châu này.
Lại là một vị võ giả cấp ngang hàng với Đại Đế, luyện hóa cả một giới diện mà tạo thành!
Điều này quá mức làm cho người ta nghe mà kinh sợ.
Dương Khai chưa từng thấy cường giả Hư Vương Cảnh ra tay, nhưng theo hắn đánh giá, cường giả Hư Vương Cảnh khẳng định không có năng lực loại này.
Đại Đế quả nhiên là tồn tại vượt qua là Hư Vương Cảnh!
Trên Hư Vương Cảnh, quả nhiên còn có tầng thứ cao thâm hơn: võ đạo, quả nhiên là không có tận cùng.
– Dương Viêm trước đây quen biết với huynh, cũng coi như chúng ta có duyên, Huyền Giới Châu nếu đã bị huynh ghi vào dấu ấn sinh mệnh, như vậy nó sẽ là vật của huynh. Hãy khai thác mở rộng nó đi, nói không chừng một ngày kia, huynh có thể phát hiện những thứ gì ở trong đó! Dương Viêm hé miệng cười, nói có vẻ cao thâm khó lường.
Dương Khai vừa động trong lòng, trong mắt tỏa sáng.
Dương Viêm nói câu nói này có ẩn ý, chẳng lẽ nói trong Huyền Giới Châu còn ẩn chứa huyền bí gì chăng?
Dương Khai không có hỏi nhiều, hắn biết bây giờ mình có hỏi, có lẽ cũng không nhận được lời giải đáp, trầm ngâm một lát, liền nói: – Vị bằng hữu của cô nương kia…
– Ta cũng không biết hắn hiện ở đâu. Đã mười mấy vạn năm không gặp, có lẽ hắn hóa thân làm một thành viên trong chúng sinh, đang dạo chơi các nơi; cũng có lẽ hắn đã bỏ mình… ai mà biết chứ!?!
– Hiểu rõ! Dương Khai gật gật đầu.
Mở rộng không gian trong Huyền Giới Châu, rất có ích lợi đối với hắn tu luyện lực lượng không gian, cho dù hôm nay không có lời nói này của Dương Viêm, hắn cũng không lơ là bỏ qua.
Giờ này mơ hồ biết trong Huyền Giới Châu có huyền cơ khác, Dương Khai sẽ càng không để lại dư lực.
– À, đúng rồi! Qua mấy ngày nữa ta muốn đi xa, cô nương ngủ say ở trong lầu các kia hẳn là rất an toàn, ta sẽ cho người chăm sóc cẩn thận!
Dương Khai chợt nhớ tới một chuyện.
Dương Viêm hé miệng dường như muốn nói gì, nhưng không có nói ra, chỉ thản nhiên nói: – Trong Tinh Vực ẩn giấu rất nhiều nguy hiểm, chúc huynh thuận buồm xuôi gió!
Sau khi nói xong, thân hình đột nhiên biến mất.
Giống như nàng bỗng nhiên đến, rồi nàng cứ như vậy đột ngột rời đi.
Dương Khai cau mày đứng tại chỗ, một hồi lâu tâm tình mới bình phục lại, khoanh chân ngồi trên giường, tĩnh tọa điều tức.
– – – – – – – – – – –
Ngày thứ hai, trong Bách Hoa Cư.
Dương Khai tìm tới Diệp Tích Quân, hỏi thăm một chút tình huống của Lâm Vận Nhi.
Ba năm chung sống, quả thật Diệp Tích Quân đã nghiên cứu nhiều về thân thể của Lâm Vận Nhi, cũng mơ hồ biết một ít chuyện.
– Vận Nhi có thể chất đặc thù!
– Quả nhiên thế! Dương Khai nói như đã sớm có dự liệu.
Trên đời này luôn có một số người đặc biệt, vừa sinh ra đã có ưu thế người bên ngoài khó có thể sánh bằng, loại ưu thế này biểu hiện trên thân thể của bọn họ.
Thí dụ như Dược Linh Thánh Thể của tiểu sư tỷ Hạ Ngưng Thường, bẩm sinh đã tinh thông luyện đan, hoàn toàn không cần học tập. Mà luyện đan cũng chính là tu luyện, luyện chế đan dược càng nhiều, thực lực của nàng sẽ càng cao.
Còn Phiến Khinh La có thể chất Độc Quả Phụ, vô cùng kịch độc, một khi động tình, bất kỳ kẻ nào dính vào tức chết.
Long Tủy Phượng Thể của Tuyết Nguyệt, thì nguyên âm khí của nàng sẽ trợ giúp người thực lực tăng mạnh, mà không hề có tai họa ngầm.
Tác dụng của thể chất đặc thù mỗi người mỗi khác, nhưng đều rất hiếm thấy, thường nhân khó gặp.
Lâm Vận Nhi còn tuổi nhỏ mà có lực lượng không thể tưởng tượng như thế, Dương Khai nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có một giải thích: Tiểu cô nương này có thể chất đặc thù.
Giờ này từ Diệp Tích Quân nhận được đáp án, tình cờ trùng hợp với phỏng đoán của hắn.
– Tiểu cô nương kia rốt cuộc là thể chất gì? Dương Khai quay đầu nhìn thoáng qua tiểu nha đầu ngồi ở một bên, đang gặm ăn dưa và trái cây, vội vàng hỏi thăm.
– Bổn cung cũng vì thế lật xem không ít điển tịch, nếu như bổn cung không có nhìn lầm, nàng có hẳn là Lực Phách Thể! Diệp Tích Quân trầm giọng nói.
– Lực Phách Thể! Dương Khai nhướn mày lập lại.
– Người có loại thể chất này, trời sanh thần lực, mà theo tuổi và tu vi tăng lên, lực lượng sẽ càng ngày càng mạnh. Bọn họ là thiên chi kiêu tử, lớn lên tới trình độ nhất định nào đó, thì chỉ bằng vào lực lượng thân thể, là có thể chiếm cứ thượng phong tuyệt đối so với võ giả cùng cấp!
Dương Khai lộ vẻ hoảng sợ.
– Tuy nhiên… Diệp Tích Quân bỗng nhiên lại nhướn mày, nhìn Lâm Vận Nhi đầy vẻ lo âu.
– Tuy nhiên cái gì? Dương Khai ngẩng đầu nhìn bà lo lắng hỏi.
– Tuy nhiên bởi vì người có loại thể chất này lực lượng quá mạnh mẽ, mạnh đến ngay cả bản thân bọn họ đều không thể thừa nhận, cho nên bọn họ ở thời điểm chiến đấu thường thường không thể phát huy ra toàn lực. Vận Nhi bây giờ còn nhỏ, tu vi cũng không cao, loại tệ đoan này còn không thấy rõ ràng, nhưng đợi đến lúc nàng trưởng thành, loại lực lượng này sẽ trở thành cản tay cản chân nàng…