“…99%…100%”
“Đã cập nhật xong.”
“Nhiệm vụ chính: Ngăn cản Tiêu Cẩm Nghi cứu Phó Khinh, bảo vệ Tạ Hiên bình an vô sự.
Thành công nhận 10.000 tích phân.
Nhiệm vụ phụ tuyến: Náo loạn tam giới, không thuận mắt liền giết.
Thành công nhận 15.000 tích phân.
Nhận 10.000 công đức lực.
Trừ 20.000 công đức lực vì đã giết nhầm người vô tội, phá thành, phá môn phái… không lý do.
Trừ 100.000.000 điểm nhân duyên vì làm người khác lụy tình quá nhiều.
Đạt được danh hiệu: Phá hoại cương thi.
Quà của thiên đạo: một củ Thần Sâm, Như Ý gương.”
“Tên: Vân Yến.
Giới tính: Nữ.
Tuổi: 18.
Linh hồn lực: 10000.
Tinh thần lực: 10000.
Vũ lực: 10000.
Trí lực: 10000.
Mị lực: 1000.
Giá trị nhân duyên: -100000000.
Giá trị may mắn: 1000.
Công đức: -2445.
Tín ngưỡng lực: 8055.
Tích Phân: 136800.
Kỹ năng: Đàm phán trung cấp, Võ lực trung cấp, Đoán trước tương lai, Nắm giữ nguyên tố, Nguyền rủa cao cấp, Huyễn ảnh cao cấp.
Hào quang: Kẻ tàn nhẫn, Anh hùng cứu thế giới, Thiên sứ thánh thiện, Bất bại chiến thần.
Danh hiệu: Phá hoại cương thi, Đệ nhất thiên sư.
Pháp tắc: Không gian, Thời gian, Sinh mệnh, Thủy, Hỏa, Tử vong.
Vật phẩm: Thần Sâm, Như Ý gương.”
Vân Yến vừa đọc xong bảng số liệu, kiếm trong tay liền không nhịn được mà bay thẳng vào tường, tạo ra một vết rách không gian lớn.
Thế méo nào lại trừ cô đến âm điểm công đức? Rõ ràng là thiên đạo yêu cầu cô phá, đồ quỷ ngang ngược!
Còn giá trị nhân duyên là cái quỷ gì?
Từ chối tình cảm thì có gì sai hả hả hả hả!!!
Lửa giận bộc phát, Vân Yến cảm thấy muốn ăn chocolate.
000 chờ một lúc lâu, cho đến khi Vân Yến bình tĩnh trở lại mới âm thầm tự bỏ tích phân của mình ra vá vết rách trong không gian, sau đó lại nhẹ nhàng lên tiếng.
“Danh hiệu và hào quang lúc trước được gộp vào cho ngắn gọn, vì bây giờ cô đã là nhiệm vụ giả chính thức nên bảng số liệu sẽ chi tiết hơn.”
“Số liệu ngươi đặt cũng thật tùy tiện.” Vân Yến đã lấy lại bình tĩnh, mỉm cười đáp một tiếng.
“Điều này một phần do cô, số liệu bị ẩn quá nhiều.” 000 chọt chọt hai tay, vờ đáng yêu.
Vân Yến vươn tay làm dấu ngưng lại, cục súc nói: “Ngừng lại, nói cho ta biết giá trị nhân duyên là gì?”
“Giá trị nhân duyên là phần mới nhất mà chủ thần cập nhập cho các nhiệm vụ giả, ý nghĩa chính là giá trị mà cô yêu đương, yêu nhiều thì tăng.
Tuy nhiên nó chỉ tốt đối với các nhiệm vụ giả theo lối công lược còn nhiệm vụ giả theo lối đa nghề như cô, tốt nhất không nên có nhiều.” 000.
Vân Yến giật giật mi mắt: “Thế nên người trừ đến âm điểm của ta?”
“Không nha.” 000 vô tội chối bỏ trách nhiệm, “Là do cô quá phũ NPC nên hắn tức giận đề đơn với chủ thần rằng nên trừ âm điểm nhân duyên của cô.”
Vân Yến: “…”
Nhận thấy cô đã không còn gì để hỏi nữa, 000 lại bắt đầu mở miệng: “Ký chủ, đây là Thần Sâm, và Như Ý gương.”
Trong không gian màu tím bỗng xuất hiện một loại củ to dài như cà rốt, kế bên nó là một cái gương cổ, chính là cái gương thành tinh lúc trước.
Vân Yến lại gần cái củ Thần Sâm ấy, ánh mắt mang tính dò xét nhìn nó, “Thần Sâm này được dùng làm gì?”
“Có thể biến đổi thành linh hồn lực cho ký chủ dùng, hoặc làm cảnh.”
“Còn cái gương này?” Cô liếc nhìn sang cái gương đáng nghi kia.
“Soi gương, xem được tương lai và quá khứ.” 000 thành tâm trả lời.
Giải thích đã xong, 000 tiếp tục nói: “Bây giờ ký chủ có thể đến bất kì thành nào nếu muốn.”
Một tấm bảng màu xanh nhạt hiện ra trước mắt cô, trên bảng là vô số thành của nhiệm vụ giả, đếm sơ qua cũng khoảng hơn một trăm thành.
Mỗi thành đều có thành chủ, một số ít hiện vẫn để trống chức thành chủ.
Vân Yến cân nhắc một hồi lâu rồi cũng quyết định đi đến Lam thành.
000 dường như rất vui vẻ, lập tức truyền tống cô đến Lam thành.
________
Tiếng nói chuyện ồn ào vang bên tai, Vân Yến mở mắt ra, hiện ra trước mắt cô là những tòa nhà cao lớn đồ sộ lại có chút cổ kính của Châu Âu.
Vân Yến rảo bước đi dạo, nhiệm vụ giả thật sự rất đa dạng, loại người nào cũng có, từ cổ đại, hiện đại, thú nhân hay tinh tế…
Trang phục cũng rất đặc sắc độc đáo, cứ như một khu đô thị vậy, cực kì đông đúc.
Đặc biệt là phần lớn các nhiệm vụ giả đều có giá trị nhan sắc rất cao.
Như chim non nhỏ, thiếu nữ ngắm nhìn xung quanh, hào quang lấp lánh đến chói mắt thu hút ánh nhìn.
Vài ngươi vì bị cô thu hút mà quay lại nhìn thì bị hình ảnh này làm cho kinh ngạc.
Thiếu nữ một thân váy trắng đơn giản, xung quanh đính đá quý như công chúa bước ra từ chuyện cổ tích, phần xương quai xanh tinh tế lộ ra một ít như ẩn như hiện, mê hoặc lòng người.
Làn da như ngọc thạch, hiện ra rõ rệt, không hề mờ nhạt trong suốt như những nhiệm vụ giả mới.
Thân thể mảnh mai yếu ớt, mỗi bước đi nhẹ nhàng như đang múa lượn, chỉ tùy tiện xoay người cũng có thể ‘giết’ chết người khác bằng sắc đẹp.
Cô thực sự rất đẹp, đẹp đến nỗi ai cũng đều ngắm nhìn cô mãi mà không chán.
Bởi sự thanh cao tuyệt mỹ đó, không ai có thể suy nghĩ đồi bại với cô được.
Họ không muốn khiến cô hoảng sợ.
Họ không muốn làm cho cô rơi nước mắt.
…
Với sự kính trọng từ trong tim, cô thật sự là một viên ngọc quý hiếm mà không ai muốn làm bẩn nó.
Có nhan sắc điên đảo chúng sinh khiến người ta thèm thuồng nhưng làn hắc khí mờ nhạt quanh Vân Yến lại khiến cho họ dè chừng, họ biết, cô gái này không đơn giản.
Nhưng điều quan trọng là bất cứ ai nhìn xong, ba giây sau liền không nhớ rõ khuôn mặt cô.
Vì vậy, Vân Yến liền bị mọi người cho rằng là nhiệm vụ giả cao cấp.
Một nhiệm vụ giả cao cấp có nhan sắc cao như thế, từ lúc xuất hiện đã lọt vào mắt xanh của những người tay to mặt lớn ở Lam thành.
Dẫu vậy, Vân Yến vẫn hồn nhiên không biết gì mà bước đi thong dong dạo chơi phố xá.