” Ngươi lúc nào cũng bám lấy Kiyoshi . Nếu như sau này lớn lên thì sẽ như thế nào ? ” Garp nhìn xuống Ace trong tay của ông , nhướng mày hỏi .
Garp đột nhiên cảm thấy chức danh người ông này không hề có bất cứ tác dụng nào . Ace được Roger nhờ vả ông hãy chăm sóc và nuôi dưỡng cậu nhưng cuối cùng thì cậu lại hướng về phía của Kiyoshi . Luffy thì được Dragon nhờ vả cả anh và Garp nhưng cuối cùng thì Luffy cũng chỉ muốn ở cùng với Kiysohi . Garp cảm thấy ông dường như không hề có mặt trong từ điển của hai đứa cháu của ông .
” Ah ! Trá… Tránh ! ” Ace bực bội cùng khó chịu trừng mắt nhìn Garp , hai cánh tay ngắn mủm mỉm đặt lên trước ngực của Garp và dùng sức đẩy ra nhưng không thành .
” Hahahaha ! Với sức lực cỏn con đó mà ngươi muốn đẩy ta ?! Hahahahahaha ! ” Garp cười lớn khiến cho Ace cảm thấy nhục nhã , nước mắt chực chờ và cắn môi lại để không cho tiếng khóc thoát ra .
Dadan từ đằng xa tiến lại gần và nhìn thấy cảnh Ace đang chuẩn bị sắp khóc còn Garp thì vẫn cười to khiến cho một giọt mồ hôi xuất hiện trên trán của bà . Dadan biết đến hai anh em nhà Saito vì Kiyoshi hay trở về cùng với Garp trong khi đó Kurenai lại thỉnh thoảng sẽ đi tới nơi này . Nhưng có lẽ là vì tính cách , khí chất cùng với dung mạo của hai người nên ấn tượng của anh em Saito đối với Dadan rất lớn . Và tất nhiên bà cũng biết đến sự bảo vệ cùng yêu thương của hai người đối với Ace và Luffy …
Tuy rằng cả hai không thật sự quá mức bảo vệ hai đứa trẻ như châu báu nhưng việc khiến cho cả hai khóc vẫn là một điều cấm kị đối với bọn họ . Nếu như hai người Ace tự mình làm thương hoặc tự khóc thì cả hai người không nói gì nhưng nếu như lý do là người khác , đặc biệt là Garp thì chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra …
Dadan liếc mắt sang nhìn bóng người đang tiến lại đằng xa mà Garp vẫn chưa nhận ra , tiếng cười của ông vẫn còn vang vọng khắp khu vực đó và mọi người có thể nhìn thấy được Ace đã sắp khóc , nước mắt đã sắp chảy xuống rồi …
Cho đến khi …
” Garp … ” Tiếng cười của Garp ngay lập tức ngừng lại , mắt trợn to nhìn sang người nam nhân đang tiến lại gần chỗ hai người . Gương mặt của Kiyoshi vẫn nở nụ cười ôn hòa và bình tĩnh nhưng điều đó không khiến cho ông có bất cứ an tâm nào .
” Tại sao ngươi lại cứ thích bắt nạt chính cháu trai của mình đây ? ” Anh nhẹ nhàng nói , đôi lam mâu nhìn thẳng vào ông .
” Ta đâu có bắt nạt ! Ta đây chỉ là đang đùa với Ace ! “
” Ace , lão đầu có phải là đang đùa với ngươi ? ” Ace ngay lập tức lắc đầu không ngừng , hai tay chuyển hướng sang anh .
” Nhìn xem , Garp . Ngay chính cháu trai của ngươi cũng không cho rằng ngươi đang đùa thằng bé .” Haruto đi đến trước mặt của Garp và nhận lấy Ace vào vòng tay của anh . Hai cánh tay của cậu liền nhanh chóng ôm chặt lấy cổ của anh . Haruto hôn nhẹ lên trán của cậu rồi liếc mắt nhìn sang Garp .
” Ta thường thấy lão đầu ngươi sử dụng Yêu Thiết Quyền … Ta có nên cũng sử dụng thứ đó không ? “
” Chờ đã – “
” Ta không nghĩ rằng ta sẽ phù hợp với quyền nên tại sao không đổi thành Yêu Thiết Cước không ? ” Không chần chờ , anh đưa lên một chân và nhanh chóng đá Garp bay ra khỏi chỗ đứng của ông . Mặc dù rằng cước của anh không có bao nhiêu sát thương đối với ông và Garp cũng có thể dễ dàng chặn lại nhưng Haruto luôn có nhiều cách để trừng phạt ông …
Garp hận Sengoku thật sự … Tại sao lại đưa cho anh cái quyền đó chứ ?
Nhìn lại Haruto đang cười cười chơi đùa với Ace mà tâm trạng của ông rơi xuống đáy cốc …
Monkey . D . Garp … Anh hùng hải quân …
Bị chính cấp dưới và cháu của mình ruồng bỏ sao …
