Trên đỉnh đầu lại xuất hiện mấy cục u, giống như là đầu của Thích Ca Mâu Ni vậy, đây là kết quả khi luyện độn địa thuậ…t
Nhảy lên thật cao sau đó là tư thế đầu dưới chân trên, xoạt một cái ngã lộn nhào, Một tiếng rầm vang lên, kim tinh bay loạn… Quần áo bị lửa đốt cháy xém, trên người còn xuất hiện vài vết bỏng rộp, đây là kết quả do tu luyện độn hỏa thuậ…tThành quả duy nhât là… Phong Độn thuậ…tKhụ khụ, tạm thời Quân đại thiếu gia còn không biết, về phần hạch tâm của Âm Dương Độn. “… Chẳng lẽ muốn ta đi vào trong Địa ngục luyện sao?”
“Luyện thêm một lần nữa, có khả năng sẽ xuyên qua a…” Quân Mạc Tà rất ai oán nhìn vết thương chồng chất trên người mình, đột nhiên hắn cúi đầu xuống, đám tóc rối bời cũng rũ hắn vào trong đũng quần, sau đó lăn lộng như một quả trứng trên mặt đấ…t
Quân lão gia tử từ khi đem chức vị gia chủ truyền cho đứa con Quân Vô Ý, sau đó thường xuyên vắng nhà, mà Quân tam gia từ khi học xong Dịch Dung Thuật, càng không thấy tăm hơi đâu. Tiểu la lỵ rơi vào đường cùng, đành phải đi mời Quản Thanh Hàn. Thề sống thề chết cuối cùng mới lôi được Quản Thanh Hàn tới.
Sau khi Quản Thanh Hàn tới, liền chứng kiến cái đầu của Quân đại thiếu gia cắm ở trong đũng quần, cả người biến thành một hình tròn, lăn qua lăn lại…
Rất không tốt chính là,; áo quần không đủ che thân… Nói thí dụ như chỗ đại động bị lửa thiêu không còn một mảnh vải, màu trắng rất chói mắt, tuy làn da quả thực rất bóng, ôi chao, mình đang nghĩ cái gì vậy. “Ngươi đang làm gì đó?” Quản Thanh Hàn có phần kinh ngạc, khuôn mặt lạnh lùng nhìn vị tiểu thúc tử này này nói: “Ngược đãi bản thân rất vui hay sao?” Thật không biết nhà này sao lại trở nên điên khùng như vậy chứ, trong bảy cái tà thì chiếm cả bảy, nhìn bộ dạng của hắn kìa, so với tên khất cái còn nghệ thuật hơn a!
Quân Mạc Tà có điểm mờ mịt ngẩng đầu lên, trong miệng nói lẩm bẩm, trạng thái có vẻ hơi điên, hai con mắt tràn đầy tơ máu, một hồi nhìn chăm chú Quản Thanh Hàn, ánh mắt này có điểm không bình thường, đột nhiên hắn ôm đầu rơi vào trầm tư, chợt “Oa ha ha” Một tiếng nhảy dựng lên, rồi bịch một tiếng đâm vào thân cây, thất điên bát đảo ngã bật lại, bốn vó chỏng lên hai mắt nhìn trời, trong mắt lại tràn đầy vẻ suy tư…
Quản Thanh Hàn vừa bực mình vừa buồn cười, trách mắng: “Còn không đứng lên cho ta! Bộ dáng này của ngươi còn ra thể thống gì nữa? Thật uổng cho ngươi là hậu nhân duy nhất đời thứ ba của Quân gia!”
Thế nhưng suy nghĩ của Quân Mạc Tà hiện tại đều chìm đắm trong Âm Dương Độn, hắn một mực chuyên tâm, không để tâm đến chuyện bên ngoài, cho dù vạn vật bên cạnh có đổi thay hắn cũng không để mắt tới, nói khó nghe một chút giống như một sợi gân rúc vào trong sừng trâu, vô luận đụng vào chuyện gì cũng không thò ra, cho dù bị chọc cho đầu rơi máu chảy cũng vẫn cứ trốn. Cho nên hắn đâu có nghe được lời nói của Quản Thanh Hàn? Thậm chí hiện tại không biết chị dâu mỹ lệ Quản Thanh Hàn của mình đang đứng trước mặt!
Đây chính là điểm chấp nhất của hắn, cũng chưa hẳn là tính xấu… Làm chuyện gì đều tập trung tất cả tinh thần toàn lực ứng phó đó chính là một chuyện rất tốt!
Chỉ thấy hắn một hồi cau mày khổ tư, đột nhiên lại nhảy dựng lên, đầu dưới chân trên, thẳng tắp dựng lên…”Rầm!” Thân thể Quân Mạc Tà lại giật giật vài cái, hai mắt một hồi trắng dã, cười khúc khích nói: “Ta phải luyện hảo công phu, sau đó đi nhìn lén chị dâu tắm rửa a…” Sau đó thân thể rầm một cái ngã xuống hôn mê bất tỉnh.:88:
Trời mới biết tại sao hắn lại phun ra lời này! Chỉ sợ chính bản thân Quân Mạc Tà cũng không rõ tại sao mình lại u mê đần độn dưới tình huốn này lại nói ra lời như vậy…
Thần của ta, Thượng Đế, thánh A La, cùng với lão thiên gia, chuyện này là thế nào đây! Đang ở trước mặt chị dâu xinh đẹp a, lại dám nói là muốn nhìn lén nàng tắm rửa… Quản Thanh Hàn tức thời tức giận đến nỗi thân thể mềm mại phát run, khuôn mặt trắng bệch!
“Thiếu nãi nãi, thiếu… Gia hiện tại thần trí… Mơ hồ, ăn nói mê sảng, người đừng coi là thật, thiếu gia… Hắn… Gần đây tiến bộ rất nhiều rồi mà.” Khả Nhi đỏ bừng mặt lên, quẫn bách xoa xoắn hai tay, lắp bắp giải thích.
Trong mắt Quản Thanh Hàn như muốn phóng hỏa, hừ lạnh nói: “Khả Nhi, hiện tại ngươi cũng giúp tên hỗn trướng này làm ác sao?” Nàng không nói hai lời trực tiếp xông lên “Bịch” Một tiếng nặng nề đá lên thân thể Quân Mạc Tà, ngẫm lại vẫn chưa hết giận, đang định hạ thủ tiếp.
Liền nghe thấy Quân Mạc Tà ai nha một tiếng, đứng bật dậy, thần sắc trên mặt đầy kinh hỉ cùng với vẻ mê võng, sắc mặt trong nháy mắt chuyển đổi vài lượt, có vẻ vô cùng quái dị.
Quản Thanh Hàn không nói một lời, ánh mắt rưng rưng; vừa rồi Quân Mạc Tà nói câu kia đối với nàng mà nói có thể là sự nhục nhã to lớn! Bàn tay mở ra chuẩn bị đánh lên người Quân Mạc Tà.
Quân Mạc Tà lắc đầu lùi lại phía sau một bước, tránh thoát một chưởng này, kinh dị nói: “Đại tẩu, đang yên đang làng tẩu muốn làm gì?” Bằng trực giác của hắn khi vừa ngã xuống, tuyện đối không phải là chuyện nhỏ như ngày thường, nếu bị đá thêm một lần nữa bản thân phỏng chừng hàm răng trên cũng tạm biệt nửa còn lại!
“Trong lòng ngươi tự minh bạch! Ngươi là cái đồ hỗn trướng!” Quản Thanh Hàn gầm lên, khuôn mặt hàn sương từng bước ép sát tới.
Quân Mạc Tà thận trọng thong dong né tránh nói: “Đệ không có nhớ đã đắc tội lớn gì với tẩu cả, vì cái gì mà hôm nay đại tẩu lại có hành động như thế?”
“Ngươi còn muốn đắc tội như thế nào nữa?” Quản Thanh Hàn chứng kiến tên tiểu thúc tử hỗn trướng này ba hoa vô sỉ như thế, hừ lạnh một tiếng, nàng biết quyền cước không làm gì được hắn, đột nhiên “Soạt” Một tiếng, kiếm bên hông đã ra khỏi vỏ, kiếm quang lóe lên rồi vụt hạ xuống hướng về phía Quân Mạc Tà đâm tới.
Quân Mạc Tà giật nảy mình, chuyện này là như thế nào đây, sao phải động đao động thương vậy? Không hiểu ra sao nữa, tránh đã tính sau. Tinh lực trong cơ thể hắn hôm nay đã tiêu hao không dưới trăm lần, thể xác và tinh thần đã sớm mệt mỏi rồi, vừa nãy khi ngất đột nhiên lĩnh ngộ được điều gì đó, thật vất vả mới bổ xung được chút khí lực lúc này lại tiêu hao hết, giờ phút này, phải chống chọi với Quản Thanh Hàn, chẳng khác nào tra tấn, không có lực hoàn thủ, tự nhiên nặng càng thêm nặng!
Một ý niệm không tốt dâng lên, hắn quyết định rất nhanh, vội vàng xoay người bỏ chạy, Khả Nhi lập tức nhảy ra ngăn ở trước mặt Quản Thanh Hàn, nhưng bằng với đạo hạnh của nàng sao có thể ngăn cản được cơn giận giữ của Quản Thanh Hàn? Đường mập mạp nghe thấy thanh âm ở bên ngoài, thân thể vẫn nằm trên giường hô to: “Giết người rồi…”
Lập tức trong phủ liền hỗn loạn.
Đúng lúc này, thủ vệ gác cổng chậm chạp chạy vào, nói: “Thiếu gia, Thiếu phu nhân, Giang Nam Quản gia Quản đại nhân cùng hai vị công tử mang người tới thăm.”
Quản Thanh Hàn “A” Một tiếng, trường kiếm trong tay rơi xuống đất.
Quân Mạc Tà nghiêng cái mũi lầm bầm: “Ta còn chưa có làm gì ngươi, thế nào mà người nhà mẹ đẻ của ngươi đã tới thăm rồi.
Dị Thế Tà Quân
Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 2: Thiên Hương phong vân.