Nếu luyện tựu một kiện pháp bảo, có thể dung nạp sở học bản thân hắn, dung nạp hắn luyện Nguyên Thủy Đại Đạo, Giang Nam có thể chân chính lực địch Thánh Trì Thần Tôn.
Thật ra thì, tu luyện tới hiện tại, Giang Nam đã mơ hồ cảm giác được, Đế bảo, Chứng Đế Chi Bảo uy năng mặc dù cường hãn, phát huy được uy lực mạnh hơn, nhưng nếu bàn về thuận buồm xuôi gió vẫn là phải dựa vào chính mình luyện chế pháp bảo. Dù sao, pháp bảo của mình có thể hoàn mỹ dung nạp Đại Đạo của mình, mà pháp bảo người khác, mặc dù thúc dục uy năng, cũng thủy chung là Đại Đạo của người khác mà thôi, với tu vi bản thân vô ích, chẳng qua là đối với thực lực có trợ giúp.
Hơn nữa tương lai nếu như hắn Chứng Đế mà nói, cũng cần một pháp bảo có thể dung nạp Thần Đế đạo tắc của hắn.
Chẳng qua là phải luyện pháp bảo gì, hắn bây giờ còn không có định ra, hơn nữa, pháp bảo có thể dung nạp Nguyên Thủy Đại Đạo của hắn, cần thiết tài liệu chỉ sợ cũng cực kỳ khủng bố, không phải thần kim thần liệu bình thường là có thể thừa nhận được.
Cũng không lâu lắm, chỉ thấy trời giáng Tinh Quang, trong Tinh Quang, Liên Nguyệt Thánh Nữ từ từ mà đến, mà bảy thiếu niên mười một mười hai tuổi nương theo vị Thánh Nữ này, như quần tinh củng nguyệt.
– Lão Thiên gia, bảy tiểu hài tử xấu xa này lại cũng là Chân thần!
Thi Huyền Công cùng rất nhiều cường giả của Thi gia Ngọc gia sợ ngây người, ngây ngốc nhìn bảy thiếu niên này, chỉ thấy sau ót đối phương, trong Thần Luân có tam trọng thiên đình trôi nỗi, to lớn bát ngát, tráng quan, so sánh với những Chân Thần khác mạnh không biết gấp bao nhiêu lần!
Chân Thần tuổi trẻ bực này, quả thực thiên hạ khó tìm, mấy mười vạn năm mấy trăm vạn năm cũng tìm không được một cái, mà bây giờ lại thoáng cái xuất hiện bảy!
Bảy Chân Thần này, nhìn như còn bé, bất quá mười một mười hai tuổi, nhưng tuổi thật cũng không giống như ngoài mặt thoạt nhìn đơn giản như vậy, bất quá đám người Thi Huyền Công vẫn là nhìn ra được, bảy Chân Thần này nhiều nhất bất quá trăm tuổi!
Gần trăm năm trở thành Chân Thần, thành tựu bực này quả thực làm những người khác xấu hổ đến không đất dung thân!
Bảy thiếu niên Chân Thần này có môi hồng răng trắng, có cường tráng như trâu, có tính nóng như lửa, có trầm ổn như núi, có phiêu miểu như tiên, có sâu không lường được, có chiến ý xông lên trời, đều không giống nhau, đều có chỗ bất phàm!
– Vị kia là Trung Thiên thế giới Liên Nguyệt Thánh Nữ sao?
Ngọc phu nhân nghi ngờ nói:
– Ta tại sao không có nghe nói vị Thánh Nữ này thành thân rồi?
– Thành thân không phải là trọng điểm, trọng điểm là thoáng sinh bảy cái!
Thi Huyền Công liếm liếm đôi môi, lộ ra vẻ hâm mộ, thầm nói:
– Một hang bảy đứa, thật là biết sinh, nếu phu nhân ngươi có thể một hang…
Sắc mặt Ngọc phu nhân đỏ bừng, một cước đá bay, lẩm bẩm nói:
– Liên Nguyệt Thánh Nữ cùng người nào sinh bảy tiểu hài tử xấu xa này? Cô gái giống như nàng, chắc chắn sẽ không lung tung lựa chọn một nhân vật tầm thường, thanh niên có thể xứng đôi nàng, thế gian này chỉ sợ không nhiều lắm… Huyền Công trở lại, ngươi nhìn bảy tiểu hài tử xấu xa này, cùng cô gia chúng ta giống hay không?
Thi Huyền Công trở lại, tinh tế đánh giá, sắc mặt ngưng trọng nói:
– Ngươi vừa nói như thế, bản thân ta cảm thấy giữa lông mày có chút tương tự. Vô liêm sỉ, lại cho nữ nhi của ta đội nón xanh!
Sắc mặt Ngọc phu nhân không khỏi đen, biết hắn là đần độn, khẩu không che đậy, lúc này muốn hắn câm miệng.
– Huyền Thiên Giáo Chủ?
Liên Nguyệt Thánh Nữ giáng xuống Tinh Quang, ánh mắt từ trong Chư Thần quét qua, rơi vào trên người Giang Nam, lộ ra vẻ kinh ngạc, thi lễ, nghi ngờ nói:
– Giáo chủ làm sao ở đây?