Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Hiện giờ cô đứng ngay trước mặt anh, anh có lời gì không thể trực tiếp nói với cô sao?
Tại sao lại còn muốn gọi điện thoại cho cô?
Hôm nay suy nghĩ của Nguyễn Hạo Thần không phải có chút vấn đề chứ?
Tô Khiết có chút kỳ quái nhìn anh một cái.
Sau đó Tô Khiết nghe thấy tiếp nhắc nhở truyên đến từ điện thoại của Nguyễn Hạo Thần: “Thuê bao quý khách vừa gọi, người dùng đang bận.”
Tô Khiết sững sờ, một lần nữa nhìn vào màn hình điện thoại của anh, anh gọi chính là dãy số của cô không hề sai.
Nhưng điện thoại của cô lại không hề nhận được…
Ai có thể nói cho cô biết rốt cuộc đây là chuyện gì không?
“Tô Khiết, không phải em nên giải thích với anh sao?” con ngươi đen sì của Nguyễn Hạo Thần nhìn Tô Khiết, giờ phút này, anh nheo mắt lại, khí tràng nguy hiểm lại càng rõ ràng hơn.
Đáy lòng Tô Khiết không nhịn được mà run rẩy, nhưng cô cũng cảm thấy kỳ lạ, cô không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tô Khiết vừa định nói mình không biết chuyện gì đã xảy ra, thì ngay lúc cô mở miệng liên thấy người bạn nhỏ Đường Minh Hạo đứng cách đó không xa, cô đột nhiên nghĩ tới lúc trước người bạn nhỏ Đường Minh Hạo câm điện thoại của cô chơi, cho nên có phải là người bạn nhỏ Đường Minh Hạo làm không?
Còn nữa, không phải cô đã để người bạn nhỏ Đường Minh Hạo về trước rồi sao? Vì sao thằng nhóc vẫn còn ở đây?
Không phải thằng nhóc luôn không muốn nhận Nguyễn Hạo Thần sao? Vậy bây giờ nó đứng ở chỗ này như vậy không sợ sẽ bị Nguyễn Hạo Thần phát hiện sao?
Tô Khiết nhanh chóng nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần, sau đó cô phát hiện, Nguyễn Hạo Thần cũng không nhìn về hướng Đường Minh Hạo.