Chuyện này khiến viện chủ Phong Bá Nhạc có chút oán hận đối với Sở Vân, mỗi lần nhìn thấy Sở Vân đều lấy giọng điệu cực kỳ u oán, hỏi:
– Đến tột cùng ngươi đã thi triển đạo pháp gì, làm cho Du Nha đại sư có ý chí sắt đá như thế?
Tiếp xúc với Phong Bá Nhạc một thời gian, Sở Vân cũng biết đối phương đang trêu ghẹo.
Liền nói giỡn lại:
– Chẳng lẽ ngài còn không rõ sao? Viện chủ đại nhân vĩ đại, là chút mị lực nhỏ, mị lực nhân cách!
Phong Bá Nhạc lập tức thổi râu trừng mắt:
– Tiểu tử này đáng đánh, nói như vậy mị lực của lão nhân gia ta còn không bằng ngươi?
Nhiệm vụ Thiên Linh Chân Tâm đan xem như đã chấm dứt. Sở Vân rất hài lòng.
Có thể không hài lòng sao?
Trong đó có hai viên Thiên Linh Chân Tâm đan, thu hoạch được một Định Tinh Cung tư chất thượng đẳng, có thể tu hành đến cấp số Linh Yêu. Còn nghĩ Túy Tuyết Đao của mình vốn có tư chất trung đẳng tăng lên tới trình độ bán tuyệt phẩm.
Phần thưởng một trămnăm mươi học phân cho nhiệm vụ này, đã không còn quan trọng, suy bại đến trình độ dệt hoa trên gấm. Hơn nữa thu hoạch lớn nhất chính là Du Nha đại sư đầu nhập vào Thư gia đảo. Viện chủ Thư Viện Phong Bá Nhạc cũng đỏ mắt ghen tị.
Chẳng qua, Sở Vân cũng có chút buồn bực.
Sau Túy Tuyết Đao trải qua một lần rèn nữa, diễn sinh ra một đạo pháp hoàn toàn mới. Tên là Phi Huyền Ngự Thiên Đao. Với thực nghiệm của Sở Vân, tuy rằng uy lực tương đối khả quan, nhưng cách thức công kích lại khiến Sở Vân cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Đây là Phi Đao thuật.
Khi Đạo pháp này thôi động, phải cầm Túy Tuyết Đao trong tay ném mạnh ra ngoài.
Lần đầu tiên, hắn nhìn thấy đạo pháp này, thiếu chút nữa đã nghĩ mình nhìn lầm rồi. Nói chung, đạo lý dẫn động thiên địa, rót đạo ngân vào yêu binh, đều đã diễn sinh ra một đạo pháp thiên phú của yêu binh thích hợp. Loại đạo pháp này, và bản thân yêu binh này có chất liệu hoàn mỹ phù hợp, uy lực cường đại không phải bình thường. Truyện Tiên Hiệp
Nhưng vấn đề là, Túy Tuyết Đao cũng không phải là ám khí, mà là chiến đao trong tay. Phi Huyền Ngự Thiên Đao Đao hết lần này tới lần khác chính là một loại đạo pháp ám khí, phải ném đao mạnh ra ngoài, đánh trúng kẻ địch.
Một khi sử dụng đạo pháp này, Sở Vân cũng rất xấu hổ. Nếu sử dụng đạo pháp này, một đòn không trúng, vậy trong tay không còn đao, hai tay trống trơn.
Cái Đạo pháp thiên phú này, nếu phối hợp với trên Phi Đao, yêu binh linh tinh phi tiêu thật sự là tương xứng. Nhưng dùng trên chiến đao, còn có chút cảm giác đầu lừa miệng ngựa.
– Có lẽ là bởi vì khuyết thiếu vật liệu chính, không thể tấn chức lên tuyệt phẩm, mới phát sinh tình huống như vậy?
Ngay khi Sở Vân cảm thấy tiếc nuối, Bạch Mi đan sư tự mình tìm hắn, đưa cho hắn một đan phương.
– Đan phương Thiên Linh Chân Tâm đan?
Sở Vân nhìn thoáng qua, lập tức kinh ngạc nhìn về phía Bạch Mi đan sư.
Bạch Mi đan sư hơi gật đầu, nói:
– Dược liệu Thiên Linh Chân Tâm đan rất bình thường, phá giải không khó khăn gì. Chẳng qua muốn tạo đan này, cũng có khó khăn thật lớn.
Sở Vân nhìn chằm chằm vào đan phương, tỏ vẻ vô cùng đồng cảm.
Chế luyện Thiên Linh Chân Tâm đan, cần luyện đan sư hy sinh tính mạng của mình, trả giá chân tâm. Khi luyện binh lấy tình để khai quang, cần luyện đan sư cam tâm tình nguyện hy sinh và kính dâng chân tâm để luyện đan.
