– Đối thủ trình nhu vầy mà định mượn sức của ta sao?
Cửu U Tước biếng nhác nói ngay:
– Hơn nữa, ta hấp thu lượng linh lực rất lớn, còn chưa có tiêu hóa hết, không muốn làm gì cả.
– Ta tới lấy sức mạnh thuộc về ta!
Mục Trần nổi cáu, kết nối huyết mạch rồi, một phần sức mạnh Cửu U Tước cũng là của hắn, hắn có thể dễ dàng sử dụng, tương tự như vậy một ít năng lực của hắn, Cửu U Tước cũng có thể dùng, bất quá hiện tại Cửu U Tước lại tỏ ra chướng mắt với thực lực của hắn.
Dĩ nhiên lượng sức mạnh mà hắn có thể tùy ý vận dụng kém hơn hẳn Cửu U Tước, nhưng hiện tại chừng đó có thể đủ.
– Tự nhiên đi.
Cửu U Tước biếng nhác nằm lại trên đóa hoa Mandala, chậm rãi nhắm mắt, linh lục hắc ám như hỏa viêm thiêu đốt trong người nó tuôn ra, bay tới Thần Phách đang xếp bằng trên quang luân linh lực.
– Hiểu rõ trình độ bản thân nên chịu an phận rồi à?
An Nhiên cười vang, thế công càng lúc càng cuồng mãnh, khiến cho Mục Trần liên tiếp bại lui. Với trình độ Dung Thiên cảnh sơ kỳ, nàng hoàn toàn áp chế Mục Trần.
– Chơi đủ rồi, chấm dứt thôi!
An Nhiên thấy Mục Trần chẳng hề nói tiếng nào, cảm thấy không còn thú vị, linh lực trong tay lại càng thêm cường thịnh, tung chưởng đánh tới Mục Trần, định chấm dứt trận đánh nhàm chán.
Bất quá, ngay lúc đó Mục Trần mở mắt, con ngươi đen láy có ánh sao xẹt qua, khóe môi nhếch lên cười khẩy.
– An học tỷ, phấn khích sớm quá cũng không phải một thói quen tốt.
Mục Trần mỉm cười, quyền phong thẳng tắp tung ra, linh lực hắc ám như thủy triều áp tới. Linh lực ẩn chứa hắc viêm bốc cháy, một khí tức bá đạo nóng bỏng được phóng thích.
“Uỳnh!”
Mục Trần ngạnh chiến với An Nhiên khí lãng tung trời, nền đá của đại điện cũng bị chấn đứt gãy.
Cả hai run lên, thân thể đồng loạt bị chấn bay ngược về.
Đám đông tân sinh kinh hãi rung động hô hoán, Mục Trần lại có thể chính diện đánh lui An Nhiên? Không phải mới trước đó hắn còn bị toàn diện áp chế sao?
– Tiểu tử này khá thú vị.
Hầu như phần lớn các vòng chiến đã kết thúc, đám lão sinh lại xuất hiện, bọn họ nhìn về quầng sáng kia cũng kinh ngạc không kém, không thể đoán ra được Mục Trần lại có thể quần đấu với An Nhiên dữ dội đến vậy.
Trong vòng chiến, An Nhiên ổn định thân người, gương mặt lạnh lùng cũng hiện rõ sự kinh hãi, Mục Trần mạnh mẽ đối chiến trực diện thoát khỏi hạ phong?
– Tại sao lại có thể như vậy?
An Nhiên nhìn ra trước, Mục Trần bên kia được vây trong linh lực hắc ám, bên ngoài còn thấy rõ những luồng hắc viêm quỷ dị trôi nổi, dao động khá nguy hiểm.
– Linh lực của hắn sao đột ngột tăng lên nhiều như thế?
An Nhiên trong lòng chấn kinh, nếu nói trước đó chiến lực của Mục Trần có thể có thể so với Thần Phách cảnh hậu kỳ, thì bây giờ hắn đã chạm tới cánh cửa Dung Thiên cảnh, dù rằng vẫn còn chênh lệch so với nàng, nhưng đã có đủ lực kháng cự.
– An học tỷ, chúng ta thử lại nhé.
Mục Trần nhìn An Nhiên, mỉm cười. Con ngươi đen láy hừng hực hắc viêm, sức mạnh mênh mang trong cơ thể khiến máu nóng sôi trào.
– Sợ ngươi sao?
An Nhiên tuy trong lòng kinh nghi, nhưng ngoài miệng chẳng ngán ai cả.
Ngay lập tức vô số tàn ảnh xuất hiện trong mắt nàng, bóng dáng Mục Trần như quỷ mị hiện ra trước mặt, nắm đấm đen đặc linh lực cấp tốc phóng to trong mắt An Nhiên.
– Toái Không Linh chưởng!
An Nhiên vội vã tung chưởng, mạnh mẽ đối đầu với quyền phong của Mục Trần.
“Chát!”
Khí lãng bềnh bồng, hai cỗ linh lực ăn mòn lẫn nhau, An Nhiên đổi sắc, nàng nhận thấy rõ khi hai cỗ linh lực trùng kích vào nhau, linh lực hắc ám bá đạo của Mục Trần vẫn tiếp tục đánh tới, hắc viêm hừng hực đốt cháy linh lực của nàng.
– Đây là cái gì? Ngay cả linh lực cũng có thể đốt được!
An Nhiên lo lắng cảm nhận linh lực đang nhanh chóng yếu dần đi, lắc mình trở về không trung, khuôn mặt nghiêm trọng, khẽ hít một hơi, đôi mắt càng thêm lạnh.
Linh lực quanh người trở nên cuồng bạo, một con ưng khổng lồ màu băng lam dần hiện lên, linh lực dao động khủng bố cuồn cuộn xông ra.
Cự ưng màu băng lam, thân thể phủ kín băng giáp, hàn khí bức ra khiến không khí cũng muốn đóng băng.
Mục Trần nhìn cự ưng sau lưng An Nhiên, nhíu mày nghiêm túc.
– Đó là…
Đám đông tân sinh kinh dị nhìn vòng chiến bắt đầu trở nên kịch liệt, thần sắc đám lão sinh lại càng nghiêm trọng hơn, vì họ biết đó là tinh phách linh thú mà An Nhiên luyện hóa
– Bắc Minh Kim Văn Ưng.
Thiên thú địa bảng vạn thú lục xếp hạng 65.
Tên tân sinh chỉ mới Thần Phách cảnh trung kỳ lợi hại đến thế sao?