“Làm bậy!!!”
Phó cục trưởng Trương giận dữ quát lên, Bàng Trung Cương sợ tới mức lùi lại mấy bước.
Ngay sau đó, phó cục trưởng Trương mắng: “Ngài Giang là ân nhân, quý nhân của khu Giang Nam, là ngài ấy đem khu Giang Nam xây dựng thành cảnh tượng phồn vinh như hôm nay, một người xuất sắc như thế là loại tiểu nhân như cậu có thể vũ nhục sao?”
“Cậu nói ngài Giang là tội phạm?”
“Ha ha, ngay cả cảnh sát cũng không cho là như vậy, cậu chỉ là một tổng giám đốc nhỏ bé của sân bay lại có thể thay cảnh sát định án? Bàng Trung Cương ơi Bàng Trung Cương, cậu thật to gan. Khẩu khí thật ngông cuồng!”
Khoát tay lại, phó cục trưởng Trương phân phó người dưới quyền: “Lập tức thông báo cho người trong cục, rút lại vị trí tổng giám đốc của Bàng Trung Cương! Người như vậy, lấy việc công trả thù riêng, đức không xứng vị, làm sao có thể tiếp tục ở chỗ này làm tiếp? Quả thực chính là khinh nhờn cùng vũ nhục đối với đội ngũ chúng ta!”
“Tuân lệnh!
Lập tức có người đi xử lý chuyện của Bàng Trung Cương.
Lần này, hoàn toàn xong đời.
Bàng Trung Cương vội vàng quỳ xuống, một phen nước mắt nước mũi nói: “Phó cục trưởng Trương, tôi biết sai rồi, ngài đánh tôi mắng tôi đều được, xin đừng bãi chức của tôi a. Tôi trên có già dưới có trẻ, toàn bộ dựa vào một phần công việc này nuôi sống, nếu tôi thất nghiệp, cả nhà chúng tôi đều sẽ chết đói.”
Phó cục trưởng Trương cười lạnh vài tiếng, chỉ chỉ bụng Bàng Trung Cương.
“Với bộ dạng mập mạp này của cậu, còn thất nghiệp sẽ chết đói sao? Dù người khắp thiên hạ đều chết đói, cậu cũng sẽ không chết đói.”
“Cậu tưởng tôi không biết sao? Cậu âm thầm sắp xếp cho vợ, em trai, em vợ chức vị lương cao, không biết kiếm được bao nhiêu tiền!”
“Hôm nay, vừa vặn nhân cơ hội này, đem một đám tai họa các người toàn bộ đều loại trừ, quét sạch đội ngũ của chúng ta!”