– Lão gia, ngươi nhàn rỗi không có chuyện gì nuôi yêu quái, nuôi ra tai họa a? Lúc trước con hồ ly kia liền thường tới trộm chúng ta, sư huynh, ta không phải nói chị ngươi…Hiện tại chúng ta cũng bị tử tôn mấy yêu quái kia bắt nạt đến cửa rồi!
Hồ Thiên Lão Tổ ha hả cười nói:
– Nghĩ tình bọn chúng trời sanh tính thiện lương, chưa từng làm ác, không tính toán với bọn họ mà thôi.
Hắn hướng Giang Nam xem ra, cười nói:
– Ta có một cái bồ đoàn, rất có thần diệu, nhất thời sơ sẩy, bị chị ngươi mượn đi, hôm nay giấu ở trong tòa Thần Đình này. Ngươi đi đem bồ đoàn kia mang tới, có cái bồ đoàn kia, đối với ngươi tu hành rất có bổ ích.
Giang Nam nhìn về phía Thần Đình nơi xa, chỉ thấy nơi đó xanh vàng rực rỡ, lại có yêu vân kích động, liền nói ngay:
– Lão tổ, vài đầu yêu quái kia thực lực như thế nào?
Hồ Thiên Lão Tổ cười nói:
– Bọn họ chưa từng đi ra Hồ Thiên Đại Thế Giới, không có đi ra Đại Đạo bản thân, thành tựu có hạn, xa không bằng tiểu hồ ly năm đó.
– Ta đi lấy bồ đoàn, lại tới nghe giảng.
Giang Nam đứng dậy, hóa thành một đạo tinh quang, bỗng nhiên đi tới phía sau ba tiểu yêu tinh kia, tinh quang chợt lóe, chui vào thiết oa, biến mất không thấy gì nữa.
Linh Đạo Tử nhìn Giang Nam đi xa, thấp giọng nói:
– Lão gia, vài đầu lão yêu quái kia hung mãnh dị thường, là Thần Tôn đỉnh, chẳng qua là lịch lãm quá ít, này mới không có thành tựu Thần Quân, lần này Huyền Thiên sư huynh đi, chỉ sợ muốn thiệt thòi.
Hồ Thiên Lão Tổ cười nói:
– Vậy mới vừa rồi sao ngươi không khuyên can hắn?
– Lão gia ngươi đầu độc để cho hắn đi, ta làm sao khuyên can?
Cũng không lâu lắm, ba tiểu yêu kia liền đến trong Thần Đình, xuyên qua cung khuyết, Thiên Môn nặng nề, đi qua từng đạo hành lang, đi tới trước ba tòa đại điện song song, thẳng hướng đại điện ở giữa.
Trong Thiết oa, Giang Nam trộm mắt nhìn đi, chỉ thấy ba tòa đại điện này riêng phần mình giơ lên một mặt cờ xí, cờ xí bên trái viết “Phúc Thiên Đại Đế”, cờ xí phía bên phải viết “Bình Thiên Đại Đế”, cờ xí trung ương viết “Thắng Thiên Đại Đế”, khẩu khí một cái so sánh với một cái lớn.
– Dế nhũi yêu quái…
Giang Nam thầm nghĩ:
– Trừ mấy đại điện này, còn có không ít đại điện, không biết tỷ ta nguyên lai là ở trong đại điện nào? Chỉ cần tìm được đại điện của tỷ ta, ta cũng không cần cùng những yêu quái này động thủ, trực tiếp lục soát bảo vật tỷ tỷ trộm liền đi.
Hắn đang muốn từ thiết oa bay ra, đột nhiên trong đại điện trung ương kia truyền đến một tiếng hừ tức giận trầm trọng:
– Kim Toản Phong, Ngân Toản Phong, Tiểu Toản Phong, ta sai các ngươi đi dạy dỗ lão nhân Hồ Thiên kia, các ngươi làm sao ngược lại mang người lạ tiến vào?
Hô…
Thiết oa đột nhiên bay lên, gào thét xoay tròn, hướng trong đại điện rơi đi.
Trong lòng Giang Nam cả kinh, vội vàng hóa thành một đạo tinh quang từ trong thiết oa bay ra, hướng ngoài điện phi độn đi:
– Thủ đoạn ẩn núp của ta chính là tỷ tỷ dạy, thậm chí ngay cả Thần Tôn cũng có thể dấu diếm được, yêu quái trong đại điện này đã vậy còn rất cao, còn chưa đến gần liền đoán được chỗ ẩn thân của ta?
– Ha hả, nguyên lai là thủ đoạn ẩn thân của đại tỷ, ta nói làm sao quen mắt như vậy!
Cái nồi bay lên, cạch một tiếng gắn vào trên đại điện, cái nồi này gào thét chuyển động, càng lúc càng lớn, rũ xuống màn sáng nặng nề, Đế uy tràn ngập, đem trọn đại điện phong tỏa, Giang Nam mới vừa đụng vào trên màn sáng, liền bị bắn trở về.
Giang Nam xoay người nhìn lại, chỉ thấy trong đại điện, một đầu lão yêu quái vô cùng hùng tráng ngồi ở trên chánh đường, thản ngực lộ nhũ, bụng từng cục thiết cơ, khổng vũ có lực, chẳng qua là ánh mắt lại rất nhỏ, đỉnh đầu cũng nhỏ, hai chân sáu tay, từ xa nhìn lại giống như một con cua gục ở chỗ này.
– Thủ đoạn ẩn thân của Đại tỷ?
Đại điện màn sáng đung đưa, lại có một đầu yêu quái càng thêm hùng tráng xông vào, đầu sinh ra sừng, con mắt như chuông đồng, so với con cua kia còn muốn tăng lên một vòng, cao giọng quát lên:
– Chẳng lẽ là đại tỷ trở lại?
– Chúng ta đã rất nhiều năm không có thấy nàng…