Nếu đã từng đến, cho dù chỉ là một góc bàn, vừa nhìn là anh nhận ra ngay.
Hội sở mà anh chưa từng đến? Hội sở mà Viên Quân Doanh sẽ đến?
Nguyễn Hạo Thần nheo mắt trầm tư, anh nhanh chóng bước xuống lầu, trực tiếp lên xe, nhanh chóng rời đi.
Có lẽ anh đã đoán ra được đó là nơi nào.
Còn về số điện thoại gửi ảnh cho anh, Nguyễn Hạo Thần sau khi xem qua cũng không có ý định xử lý, một người muốn châm ngòi ly gián, muốn ly gián quan hệ của anh và vợ.
Anh có bệnh mới để ý người đó!
Cậu bé Đường Minh Hạo chờ mãi, vẫn không chờ được cú điện thoại nào của Nguyễn Hạo Thần!
Đừng nói đến gọi điện, Nguyễn Hạo Thần đến tin nhắn cũng không thèm trả lời.
Nếu không phải sau khi cậu gửi ảnh cho anh, Nguyễn Hạo Thần không ngừng gọi điện thoại cho mẹ cậu, cậu còn tưởng là đã gửi nhầm người.
Nguyễn Hạo Thần có phản ứng như thế là bình thường sao? Đối với cậu bé Đường Minh Hạo rất là không bình thường.
Đương nhiên, Đường Minh Hạo hiểu rất rõ, Nguyễn Hạo Thần không gọi được cho mẹ, nhất định sẽ nghĩ cách tìm đến.
Đúng, cậu chỉ cần ở đây đợi, đợi trò hay mở màn!
Tô Khiết lúc này xem xong vụ án, vụ án đúng là có chút phức tạp, vì thế nhất thời, cô không thể liên kết các manh mối với nhau được.
“Xem xong rồi?” Viên Quân Doanh nhìn cô, ánh mắt có vài phần kinh ngạc, cô nhanh như thế đã xem xong rồi?
“Ừ, xem xong rồi, nhưng mà tôi còn cần một vài tư liệu khác.” Tô Khiết luôn làm việc nghiêm túc, chưa bao giờ qua loa.
“Cô còn cần tư liệu gì? Tôi sai người đưa qua” Viên Quân Doanh trả lời rất nhanh, ý tứ cũng rất rõ ràng, anh không muốn cô rời đi vào lúc này.
“Được.” Tô Khiết ngây người, nhưng cũng không từ chối, cô nhanh chóng nói ra mình cần tư liệu gì, như thế cũng tốt, sớm giải quyết, việc này cũng sớm kết thúc.