Sách hướng dẫn không để hắn đợi lâu, hơi tạm dừng một chút liền nhảy ra thông báo:
——Chúc mừng kẻ lưu đày giảm giá trị cặn bã hơn 100 ngàn điểm, hiện tại tổng cộng giảm được 116 852 điểm. Vì để khen thưởng cho tính tích cực của kẻ lưu đày, đồng thời cũng để kẻ lưu đày cải tạo tốt hơn, phần thưởng có hai loại, xin chọn một trong hai.
Phần thưởng 1: Giảm gấp đôi số điểm để miễn trừ trừng phạt. Cách sử dụng: Khi kẻ lưu đày bị trừng phạt, dưới sự nhắc nhở của sách hướng dẫn, chọn việc tiếp nhận trừng phạt, hay chọn không tiếp nhận trừng phạt, nếu chọn không tiếp nhận trừng phạt thì trong thời gian giới hạn, phải giảm được điểm số gấp đôi để miễn trừ trừng phạt.
Thí dụ: Kẻ lưu đày lạm sát, +50 điểm cặn bã, phải tiếp nhận 5 lần trừng phạt nhẹ. Nhưng nếu không muốn, trong khoảng thời gian sách hướng dẫn giới hạn, kẻ lưu đày phải -100 điểm cặn bã, thì có thể miễn được lần trừng phạt này.
Chú ý đặc biệt: Trong khoảng thời gian giới hạn mà không thể hoàn thành, thì phải chịu trừng phạt gấp đôi.
Nghiêm Mặc rất giật mình, cái khen thưởng này đối với hắn mà nói cực kỳ hữu dụng, hắn thiếu chút nữa không thèm nhìn phần thưởng thứ hai đã chọn phần thứ nhất rồi, nhưng sau khi hắn thấy cái phần thưởng thứ hai, hắn muốn khóc.
Phần thưởng hai, mở ra năng lực cây Phản Hồn của tộc Trường Sinh. Nếu kẻ lưu đày chọn phần thưởng này, thì có thể dùng máu thịt bản thân ngao chế ra Phản Hồn hương và Phản Hồn đan, mùi hương của Phản Hồn hương là thể khí, khiến người sắp chết khôi phục sức sống, bách bệnh tiêu tan, chi cụt có thể mọc trở lại. Phản Hồn đan cho người chết ăn, người đã chết trong vòng 3 ngày sẽ sống lại trong trạng thái trọn vẹn.
Chú ý 1: Muốn làm người chết sống lại, thì thân xác người chết phải giữ nguyên trạng thái chưa thối rữa, thân thể cụt chi phải giữ lại từ 60% trở lên.
Chú ý 2: Khi dùng máu thịt bản thân ngao chế Phản Hồn hương và Phản Hồn đan, dựa theo liều dùng sẽ tạo thành tổn hại nhất định đối với bản thân kẻ lưu đày.
Xin chọn phần thưởng trong năm giây, nếu không thể quyết định, có thể trì hoãn thời gian, sau khi chọn xong mời đến danh sách khen thưởng lĩnh.
Chú ý đặc biệt: Cả hai phần thưởng, một khi lựa chọn sẽ không thể sửa đổi, không lựa chọn thì về sau nó cũng sẽ không xuất hiện nữa, mong kẻ lưu đày suy nghĩ cẩn thận!
Mẹ nó! Không thể cho hắn hai phần thưởng sao? Bịp bợm!
Chọn cái gì mà chọn? Muốn hắn chọn như thế nào hả?!
Nghiêm Mặc xoay ba vòng tại chỗ, tức giận đến mức đỉnh đầu bốc khói.
Sách hướng dẫn đáng chết, căn bản là đang cố ý tra tấn hắn!
Hai phần thưởng hắn đều không muốn bỏ cái nào, nhưng chẳng những chỉ có thể chọn một cái, mà về sau phần thưởng như vậy cũng sẽ không xuất hiện nữa.
Quá bịp bợm rồi! Sách hướng dẫn là đồ đểu cáng!
Khen thưởng như vậy? Thật ra là một biến tướng của sự trừng phạt đúng không?
“Mặc?” Nguyên Chiến vươn tay túm lấy cánh tay hắn.
Mới vừa rồi còn đang vui vẻ phấn chấn, miệng cười như muốn tét ra, mà sao lúc này lại như đít bị kiến cắn vậy?
Nghiêm Mặc xoay người, trầm mặt hỏi: “Anh muốn sống mà vĩnh viễn không có đau đớn thống khổ, hay muốn trở thành thịt Đường Tăng?”
“Thịt Đường Tăng?”
“Chính là trạng thái trước kia của tôi, có thể cứu người, nhưng gây tổn hại đến bản thân.”
Nguyên Chiến lập tức nhíu mày, không chút do dự nói: “Đương nhiên là muốn sống mà không có đau đớn thống khổ.”
Nghiêm Mặc dùng tiếng mẹ đẻ nói thầm: “Sách hướng dẫn chắc cũng cho rằng tôi sẽ chọn như vậy, hừ hừ, đừng tưởng tao không biết đây là cái bẫy của mày!”
“Mặc, cậu đang nói chuyện với Tổ Thần à?”
Nghiêm Mặc phất tay, bảo hắn đừng làm phiền, rồi dùng hết toàn bộ chất xám để phân tích lợi và hại của hai phần thưởng.
“Nó nói trong thời gian giới hạn, nếu mình không tìm được cơ hội giảm điểm trong thời gian giới hạn thì làm sao đây? Hơn nữa không làm được còn bị trừng phạt gấp đôi! Nhưng…” Nghiêm Mặc giẫm chân: “Nếu mình chọn phần thưởng này, mình sẽ không còn bị động nữa, về sau mình cũng có thể chủ động tấn công, chỉ cần mình bảo đảm được sau đó có thể giảm gấp đôi điểm số để miễn trừ trừng phạt.”
“Nhưng nếu mình chọn phần thưởng thứ hai, mở ra năng lực của cây Phản Hồn để cứu sinh mạng, hơn nữa với y thuật của mình, mình hoàn toàn có thể trở thành tư tế có tính chất vu y thật sự, nếu có thêm một đứa giống Đóa Phỉ tới, mình không cần phải lo đối phương sẽ dao động địa vị của mình trong lòng con dân Cửu Nguyên. Hơn nữa mình còn có thể dựa vào năng lực này để giảm điểm cặn bã…”
Một cái có thể cho mình chủ động tấn công, để mình không bị bó tay bó chân khi làm việc. Cái còn lại thì khiến mình trở thành Thánh Phụ Nghiêm + Phật tổ Nghiêm.
Giảm 100 ngàn điểm, chọn hai phần thưởng, Nghiêm Mặc có cảm giác như mình đã bước tới giao lộ quan trọng nhất cuộc đời.
Nếu theo như bản tính của hắn, hắn chắc chắn sẽ chọn cái thứ nhất. Nhưng hắn muốn nhanh chóng giảm cho xong một trăm triệu điểm cặn bã, muốn đạt được nguyện vọng của mình, thì cái thứ hai chính là lối tắt.
Cuối cùng Nghiêm Mặc dừng mắt trên mặt Nguyên Chiến, đột nhiên hỏi: “Băng đâu?”
Nguyên Chiến sửng sốt một chút, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Nghiêm Mặc lại đột nhiên hỏi đến Băng vào lúc này.
“Anh bắt anh ta làm cái gì vậy?” Nghiêm Mặc không hỏi đối phương có giết Băng hay không, hắn không dám nói mình hiểu rõ người này, nhưng hắn tin tưởng rằng người này còn chưa ti tiện đến mức như thế, đặc biệt là khi Băng đã hoàn toàn không còn là đối thủ của hắn.
“Tôi không bắt hắn làm gì hết, chính hắn chủ động yêu cầu, hắn dẫn bốn chiến sĩ cấp ba của tộc Hắc Nguyên tiến sâu vào trong thảo nguyên điều tra các bộ tộc sống trên mảnh đất đó, xem xem họ có uy hiếp gì với chúng ta hay không.” Nguyên Chiến hơi dừng lại: “Tên kia… theo cách cậu nói thì là kiêu ngạo, hắn không chịu cứ như vậy chấp nhận để tôi che chở mà tiến vào Cửu Nguyên, hắn hy vọng hắn và các chiến sĩ tộc Hắc Nguyên có thể làm được chút gì đó, sau đó sẽ về Cửu Nguyên gặp cậu.”
“Gặp tôi?”
“Ừ.” Sắc mặt Nguyên Chiến khó coi, đôi mắt hẹp dài thoạt nhìn như đang cực kỳ khó chịu: “Người hắn trung thành là cậu, không phải tôi!”
“Cho nên anh mới không phân cho anh ta vị trí thủ lĩnh chiến sĩ đoàn nào?” Nghiêm Mặc cạn lời, hắn còn tưởng người này lý trí chứ, ai ngờ lòng dạ không rộng như hắn nghĩ.
“Cho hắn một chiến sĩ đoàn làm gì? Để hắn dẫn một nhóm người cướp đoạt cậu với tôi à? Về sau chúng ta chẳng những phải đánh nhau với người lùn, mà còn phải đánh với người một nhà hả? Nghiêm Mặc, tôi nói cho cậu hay, đời này cậu đừng hòng đổi thủ lĩnh khác, chỉ cần tôi còn sống một ngày, thì cậu cũng chỉ có thể là tư tế của tôi! Tôi muốn chết thì sẽ mang cậu theo cùng chết!”
“…Vậy chừng nào thì anh ta về?” Nghiêm Mặc tự nhủ với mình rằng tuyệt đối không thể để cái biểu hiện ngày thường của người này lừa gạt, trên thực tế người này chính là một con gia súc mười tám tuổi, ở thế giới cũ của hắn tên gia súc này được phân chia vào độ tuổi dậy thì.
Nguyên Chiến rầm rì hai tiếng, nhưng vẫn trả lời: “Băng trở về thì cho hắn quản một chi đội, cậu nói chi đội đó là cái gì? Cảnh sát? Đúng! Để hắn làm cảnh sát, cửu quy tam lệnh đã được ban bố, nếu có người làm trái, thì cho bọn hắn đi bắt.”
“Nên thủ lĩnh đại nhân anh muốn giao chức vụ hay đắc tội với người nhất cho kẻ mà anh thấy ghét nhất hả?”
“Sao? Cậu thương tiếc cho hắn?”
Nghiêm Mặc xoay người bỏ đi, hắn đúng là thần kinh mới phí lời nửa ngày với cái tên này.
Nguyên Chiến chân dài bước một bước liền đuổi kịp, đi theo sau mông hắn không ngừng hỏi: “Cậu thương tiếc cho hắn có đúng không? Cậu muốn để Băng làm hộ vệ của cậu có đúng không? Sao tư tế nào cũng thích cái tên khốn nạn đó vậy? Cậu thích cái gì ở hắn? Hắn có cường tráng hơn tôi không? Có sức chiến đấu cường đại như tôi không? Tôi có thể chờ cậu đến mười tám tuổi, hắn có thể chờ không? Chim tôi dài hơn hắn, thô hơn hắn, hiện giờ còn có thể nở hoa cho cậu xem, hắn có chỗ nào mà so được với tôi?”
“Câm miệng!” Cơ mặt Nghiêm Mặc vặn vẹo.
Nguyên Chiến không thèm câm miệng, bây giờ hắn nghẹn một bụng lửa, tư tế của hắn sau khi nói chuyện với Tổ Thần liền hỏi Băng ở đâu, điều này làm hắn cảm thấy nguy cơ khắp chốn.
“Hắn dùng chiến hồn thề sẽ trung thành với cậu đúng không? Vậy tôi cũng dùng chiến hồn thề sẽ vĩnh viễn bảo vệ cậu, sẽ để cậu mãi mãi làm tư tế của mình, sẽ để cậu làm người duy nhất của tôi…”
Nguyên Chiến đột nhiên im lặng, mắt nhìn về phía cách đó không xa, giọng nói lập tức biến đổi, vị thủ lĩnh tàn nhẫn, máu lạnh, ngoan độc của bộ lạc lại trở về: “Đây là năng lực của tổ vu người lùn sao?”