” Được.” Cẩm Lý gật đầu, vòng tay qua ôm lấy eo Từ Phó Dương.
Từ Phó Dương đột ngột bị ôm eo, kinh ngạc:” Anh làm gì thế?”
” Em bảo anh ngồi chắc mà, anh sợ rơi, nên ôm em… không được sao?” Cẩm Lý giả ngây giả ngô nói.
Từ Phó Dương:”…”
Chậc! Nhóc con mục tiêu nhiệm vụ sắp bị ký chủ lừa mất hết rồi, thiếp lập nhân vật lần này, có chút quá… hầy hầy hầy.
Từ Phó Dương không nói lại được Cẩm Lý, chỉ có thể để Cẩm Lý ôm lấy eo mình.
” Anh quay show ở đâu.” Dạo này cậu không có tìm hiểu kỹ thông tin về Cẩm Lý, cũng không rõ ràng lịch trình ngày hôm nay của anh.
” Hội trường đài truyền hình.”
Từ Phó Dương chuyên tâm chở Cẩm Lý, Cẩm Lý lại không có năng khiếu bắt chuyện, cả hai ngồi trên xe, im lặng suốt một đoạn đường dài, thế nhưng không khí lại không có chút nào gượng gạo.
Từ Phó Dương đỗ xe cách đài truyền hình không xa, nhưng cũng đủ để tránh khỏi tai mắt của nhóm fan đứng bên ngoài.
” Đến nơi rồi.”
” A… được.” Cẩm Lý xuống xe:” Có thể trao đổi số điện thoại không?”
Từ Phó Dương:”…”
” Chuyện là tháng sau cuối năm, anh muốn tổ chức một hoạt động tiếp ứng, lại không có liên hệ với đại fan nào cả, hiện tại muốn nhờ em, có được không?”
Trước lời ngon tiếng ngọt của Cẩm Lý, Từ Phó Dương không chút nghi ngờ đọc ra số điện thoại.
” Được rồi, em trở về cẩn thận nhé! Nhớ mua thuốc bôi vào vết thương, cẩn thận để lại xẹo.” Cẩm Lý đại được mục đích, cầm lấy số điện thoại của Từ Phó Dương, nhanh chóng trở lại trường quay.
Từ Phó Dương ngây ngây ngốc ngốc đứng nhìn bóng lưng của Cẩm Lý, tận đến khi Cẩm Lý biến mất rồi, vẫn không có động tác tiếp theo.
Anh ấy nhìn thấy vết thương…
Từ Phó Dương:”…”
Chìm trong đống suy nghĩ miên man, cậu trở về phòng trọ vẫn không dứt được ra, đảo mắt nhìn đống đồ tiếp ứng ở trong góc, cuối cùng, Từ Phó Dương vẫn quyết định lôi hết đống đồ này ra, treo lên lại một lượt.
Bảo Bảo, vẫn muốn tình cảm của cậu, chỉ cần Bảo Bảo còn muốn, cậu không ngại tiếp tục cuồng nhiệt.
Thời điểm cậu hoàn thành xong toàn bộ mọi thứ, điện thoại liền vang lên âm báo.
*tinh*
Từ Phó Dương chậm rãi mở điện thoại ra.
số lạ: Chào, anh là Cẩm Lý đây.
số lạ: Em về đến nhà chưa?
số lạ: Em ăn gì chưa?
số lạ: Đã bôi thuốc vào vết thương chưa.
Cẩm Lý gửi liên tiếp 4 tin nhắn tới, Từ Phó Dương đọc xong toàn bộ tin nhắn, tâm tình có chút quái lạ, tim không kìm được đập liên hồi.
số lạ: Anh vừa mới quay show xong, đang trên đường về khách sạn.
số lạ: Sáng mai anh phải ra sân bay rồi, em có tới đưa không?
Cẩm Lý gửi một loạt tin nhắn, không kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của Từ Phó Dương.
Quản lý ngồi bên cạnh, thấy anh chuyên chủ nhìn điện thoại, không khỏi thắc mắc:” Có chuyện gì sao?”
Cẩm Lý lười biếng đáp:” Chuyện cá nhân.”
Quản Lý:”…” Tính tình nghệ sĩ càng ngày càng khó chiều thì phải làm thế nào?
Từ Phó Dương mãi không trả lời, Cẩm Lý lại tiếp tục soạn tin nhắn.
số lạ: Em có đó không?
số lạ: Đang bận chuyện gì sao?