– Lại cùng Giang sư đệ chung một chỗ, ta thật sự cũng bị hắn tẩy não rồi, chẳng lẽ cái này là mị lực của người trong tà đạo?
Trong nội tâm nàng đã không cách nào đem Giang Nam phân loại ở bên trong Ma Đạo, dù sao thân là chính đạo Thạch Long đạo nhân làm ác càng lớn, dứt khoát đem hắn phân loại đến tà đạo.
Mộ Yên Nhi lại bay ra gần nghìn dặm, rời xa Loạn Không Ma Vực, lúc này mới buông bọn người Giang Nam, nhẹ nhàng thở ra.
– Chúa công, hôm nay ta làm sao bây giờ?
Thần Thứu Yêu Vương bị một đạo Thần Thông của Chu Dục cháy sạch trụi lủi, trên người ngay cả một cọng lông chim cũng không dư thừa, quả thực là một con gà bị nhổ sạch lông, đáng thương nói.
Giang Nam tức cười, an ủi:
– Yêu Vương yên tâm, dùng tu vi của ngươi, những lông vũ này rất nhanh sẽ dài ra. Bất quá trước khi lông vũ dài ra, ngươi đừng bốn phía đi đi lại lại, nếu không bị cường giả nào ưa thích ăn thịt chứng kiến, nhất định sẽ nhịn không được đem ngươi nướng ăn hết.
Sắc mặt Thần Thứu Yêu Vương càng khổ.
Mộ Yên Nhi buồn cười, mỉm cười cười nói:
– Bên trong Thánh tông ta hoàn toàn chính xác có rất nhiều Thao Thiết chi đồ, Yêu Vương vẫn là coi chừng một ít thì tốt hơn, miễn cho thật sự bị người bắt được ăn hết.
Trở lại Thánh tông, Mộ Yên Nhi liền lập tức cùng Giang Nam phân biệt, mang theo Giang Lâm phản hồi Linh Càn phong Càn Nguyên Cung.
Giang Nam đề nghị cùng nàng cộng đồng chia bảo vật lấy được cắt trên người Chu Dục, vị thiếu nữ này cũng không có đáp ứng, trong nội tâm cho rằng nếu tiếp nhận đề nghị này, thì sẽ bị Giang Nam đồng hóa, trở nên cùng hắn tràn ngập tà khí.
– Tiểu muội, ngươi không có bảo vật, Tứ Cực Viêm Dương châu này liền cho ngươi sử dụng.
Giang Nam vuốt vuốt Tứ Cực Viêm Dương châu một hồi, lúc này mới giao cho Giang Lâm, lập tức thần niệm khẽ nhúc nhích, hóa thành một cỗ chấn động cùng thần niệm của Giang Lâm có chút chạm nhau, thần niệm chấn động, đem một loại tâm pháp vô cùng tinh diệu truyền thụ cho Giang Lâm nói:
– Đây là Tứ Cực Viêm Dương đại pháp, là tâm pháp Đạo Đài cảnh của Thái Huyền Thánh tông, rất là không tệ. Lúc Chu Dục chỉ còn lại có một đạo Thần Luân, tiêu diệt Thần Thứu Yêu Vương là Thần Thông ngũ trọng cường giả cũng dễ dàng. Tiểu muội, môn tâm pháp này ngươi trước tu luyện, đợi tìm được càng tốt ta lại truyền thụ cho ngươi.
Giang Lâm nháy mắt mấy cái, không biết Giang Nam truyền thụ cho nàng Tứ Cực Viêm Dương đại pháp từ đâu mà đến. Khi Chu Dục chết Tử Phủ bạo tạc nổ tung, hoàn toàn chính xác có một ít quyển kinh từ đó bay ra, bất quá nàng cũng không có thấy rõ, không biết trong đó có Tứ Cực Viêm Dương đại pháp hay không.
Kỳ thật, Giang Nam truyền thụ cho nàng Tứ Cực Viêm Dương đại pháp, là lúc hắn vuốt vuốt Tứ Cực Viêm Dương châu, vận chuyển Ma Ngục Huyền Thai Kinh, đem môn Thần Thông bên trong Tứ Cực Viêm Dương châu suy tính một lần.
Có Tứ Cực Viêm Dương châu, Tứ Cực Viêm Dương đại pháp với hắn mà nói liền không có bất kỳ bí mật đáng nói, Ma Chung chấn động, đơn giản liền đem môn công pháp này suy diễn đến Thần Thông bát trọng.
Điều này cũng làm cho hắn phát hiện một loại đường tắt suy diễn công pháp khác, cái kia chính là tìm được Bảo Khí cùng Pháp Bảo do Thần Thông luyện chế mà thành, liền có thể đạt được tâm pháp trong đó.
– Giang sư đệ, ngày khác gặp lại.
Mộ Yên Nhi hướng Giang Nam có chút chắp tay, mang theo Giang Lâm rời đi, hai thiếu nữ dắt tay nhau chạy tới Linh Càn phong, Giang Lâm nháy mắt mấy cái, đột nhiên cười nói:
– Sư tỷ, ngươi làm chị dâu ta a.
Mộ Yên Nhi lại càng hoảng sợ, khuôn mặt ửng hồng, giận dữ nói:
– Nha đầu chết tiệt kia, giữa ban ngày nói cái gì mê sảng?
Giang Lâm hì hì cười nói:
– Ta nghe nói rất nhiều người tu đạo đều có đạo lữ, làm bạn tu hành, chung đồng tiến, ca ca ta xuất sắc như vậy, người lại anh tuấn, có bản lĩnh, chẳng lẽ sư tỷ ngươi không động tâm?