Hồ sơ của 061 cũng không khó tìm, nằm trên kệ cách đó hai ngăn.
Khi cậu vừa mở ra liền bị bức ảnh thiếu niên trong đó chấn động một chút, lập tức mới phản ứng được bức ảnh này có lẽ là lúc 061 vừa mới gia nhập hệ thống, mặt mày của anh ấy hơi buồn, tuy là tuổi trẻ nhưng tỷ lệ thân hình đã cao hơn tiêu chuẩn, nét mặt dịu dàng thần thái ôn hòa toát ra từ trong xương tủy.
Là đặc điểm có thể tìm thấy trên các anh trai hàng xóm trong mộng của mỗi một cô gái.
Quý Tác Sơn mím môi cười khẽ một tiếng.
Cảm giác này thật thú vị, anh trai 061 luôn thận trọng chính chắn và bao dung trong ấn tượng của cậu cũng từng có mặt ngây ngô như vậy.
Nghĩ thì nghĩ, trước tiên cậu vẫn đi so sánh thời gian nhận việc của 061 và 127.
Quả nhiên thời gian 127 gia nhập hệ thống được đánh số trên hồ sơ là đúng ba năm trước.
Nói cách khác, số 127 trước đây nghỉ việc, sau đó có người thay vị trí của anh ấy.
Thế nhưng tại sao phải nhường hệ thống mới sử dụng lại số thứ tự của người cũ?
Lỡ như số 127 có người quen trong tập đoàn hệ thống, như vậy không sợ gọi nhầm sao?
Nghĩ như vậy, Quý Tác Sơn trả lại hồ sơ 127 về chỗ cũ, rồi cầm lấy hồ sơ 061, cũng dự định trả trở về.
Trên đường trả trở lại, quỷ thần xui khiến cậu mở ra hồ sơ một lần nữa, muốn xác nhận một chút thời gian.
Lúc này mở ra, đập vào mắt cậu trước hết chính là cột họ tên.
“Họ tên: Lâu Ảnh”.
Quý Tác Sơn dừng tay.
Lâu Ảnh…”Lâu”?
Nếu cậu nhớ không lầm thì anh Trì từng nhắc với cậu có một người gọi là “Lâu ca” rất quan trọng với anh ấy.
Nhưng mà Quý Tác Sơn không có cơ hội tỉ mỉ hồi tưởng lại.
Bỗng nhiên một cơn đau đầu kinh khủng ập đến, dường như muốn phá nát thân hình mà cậu đã dùng tinh thần lực để ngưng tụ.
Cậu không chống đỡ được, quỳ một chân xuống đất, mạnh đến mức miếng gạch dưới chân cũng trở nên lỏng lẻo.
Còi báo động vận chuyển, cả bốn vách tường đều chuyển thành màu đỏ tươi sáng chói đâm đau cả mắt.
… Bị phát hiện rồi!
Quý Tác Sơn cố nén đau đầu, nỗ lực đứng dậy, hai chân lại nặng như ngàn cân, ý thức cũng bắt đầu tan rã.
Cậu cắn chặt hàm răng, mùi máu tanh trong miệng lan ra, toàn thân run rẩy, hồ sơ cầm trên tay cũng phát run.
Không được, nhất định phải trả lại hồ sơ!
Một kẻ xâm lấn cầm hồ sơ 061 trong tay, một khi bị bắt, mình có thể thoát thân nhưng thầy Lục thì sao?
Đứng lên, nhanh….
—— nhưng mà lực bất tòng tâm.
Đầu đau đến sắp nứt, sôi trào cả óc, hiển nhiên là hệ thống phòng ngự đang giải phóng sóng âm có độ công kích cực cao.
Tuyệt đối không thể tiếp tục trì hoãn nữa rồi!
Hai mắt của Quý Tác Sơn dần dần đỏ ngầu, một tay nâng lên kệ hồ sơ gần nhất, lưu lại một dấu tay khủng bố trên kệ, sau đó cậu rên một tiếng, lật tung kệ hồ sơ!
Kệ hồ sơ như domino bị ngã, tài liệu dồn dập từ trên kệ rớt xuống, Quý Tác Sơn giương tay ném hồ sơ của 061 vào kệ gần nhất rồi thân hình chợt biến mất.
Ngay khi cậu vừa biến mất thì tiếp theo đó trên vách tường liền đột nhiên xuất hiện một con mắt màu tím mở ra!
Con mắt kia lạnh lùng nhìn khắp xung quanh phòng hồ sơ.
Tài liệu rơi đầy đất nhưng lại không thấy bóng người quấy rồi.
…
Bên phía Trì Tiểu Trì thì Quý Tác Sơn lặng yên cắt đứt liên lạc.
Trước kia Quý Tác Sơn luôn ngoan ngoãn lắng nghe mình nói chuyện, bởi vậy đợi đến khi phát hiện đối phương không đáp lại thì Trì Tiểu Trì cũng không tỏ vẻ kinh ngạc.
Đây là điện thoại đường dài, tín hiệu không tốt cũng là chuyện bình thường.
Vừa cắt đứt liên lạc với Quý Tác Sơn không bao lâu thì giọng của 061 liền vang lên trong đầu cậu: “Để cậu đợi lâu.”
Trì Tiểu Trì quay đầu nhìn lại, trên tủ đầu giường đã đặt một đĩa cam tươi cắt gọt ngay ngắn.
061 còn dùng vỏ cam thừa xếp thành hai con ếch nhỏ, ngây thơ khả ái nằm nhoài trên vành đĩa.
Thịt cam tươi đẹp, vỏ lại tinh xảo, bày cùng nhau vô cùng đẹp mắt.
Trì Tiểu Trì vẫn chưa đề cập với 061 về cuộc đối thoại vừa rồi với Quý Tác Sơn.
Cậu biết vị Chủ thần đại nhân kia có mánh khóe thông thiên, lần trước chính mình cố ý uy hiếp nó ngay tại không gian này cũng là muốn thử nó, ám chỉ nó có nhược điểm, bất cứ lúc nào cậu cũng có thể tố giác nó với bộ phận giám sát hệ thống Chủ thần.
Mà vừa ngoảnh đầu thì Chủ thần liền an bài cho cậu một thế giới tận thế, có thể nói là đáp lễ rất nặng.
Cậu nghĩ, nhất định là phía sau có giao dịch đen rồi.
Nhưng mà cậu cũng sẽ không đem chuyện như vậy nói ra ngoài, khiến Chủ thần kiêng kỵ.
…..
P/S: Chương này cắt ngắn quá, sorry mọi người do bị vụ cách ly toàn xã hội nên hơi bận rộn thu dọn hồ sơ mang về nhà làm việc:D. Có ai cũng bị vậy không?