Một cái ý niệm xuất hiện trong đầu đám nội môn đệ tử, trong chốc lát không ít người nhịn không được hút một hơi lãnh khí, xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía Mã Chân Như.
Chỉ thấy thân thể Mã Chân Như tiếp tục nhảy lên cao hơn mười mét, tới chỗ có bậc thang thứ nhất. Cánh tay Mã Chân Như duỗi ra thẻ gỗ khắc tên Huyền Thiên trên ở phía dưới cùng của bậc thang thứ nhất.
Thiên kiếm khách, nội môn đệ tử hơn bốn trăm người.
Huyền Thiên tiến vào Tiên Thiên Cảnh không lâu, vừa bước vào nội môn, lại vượt qua ba bốn trăm vị nội môn đệ tử, danh tự trực tiếp xếp hạng bậc thang đệ nhất, vị cư thứ bốn mươi chín.
Hơn mười vị nội môn đệ tử ở đây, ánh mắt đều đăm chiêu suy nghĩ, trong chốc lát toàn bộ tràng diện yên tĩnh tới nỗi có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Nguyên một đám trừng hai mắt, há to miệng, trợn mắt há hốc mồm, giờ phút này đám nội môn đệ tử như hóa đá.
Thẳng đến Mã Chân Như phiêu nhiên rơi xuống đất, đám nội môn đệ tử mới từ trong lúc khiếp sợ khôi phục lại, nhưng mà trong ánh mắt họ vẫn lộ ra vẻ kinh hãi.
Nhìn Huyền Thiên, đại bộ phận nội môn đệ tử không có đố kị, không có hâm mộ, chỉ còn có sùng bái!
Khi mục tiêu có thành tựu vượt qua phạm vi của mình thì chỉ còn sùng bái.
Như Dương Đỉnh Quân, bài danh bậc thang thứ hai, đối với phần đông nội môn đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhất trọng mà nói, vẫn còn trong phạm vi kỳ vọng. Vì thế đối với Dương Đỉnh Quân lại hâm mộ, lại đố kị, hận không thể đổi là hắn. Mà đối với Huyền Thiên, căn bản không có suy nghĩ đó, bởi vì đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhất trọng cũng biết, đó là chuyện không thể.
Duy có mấy đệ tử Tiên Thiên Cảnh nhị trọng nhìn Huyền Thiên, trong ánh mắt họ dấy lên chiến hỏa, ở bên trong hâm mộ xen lẫn đố kị, như là Dương Đỉnh Quân Tiên Thiên Cảnh nhất trọng.
Chỉ là giờ phút này, ánh mắt mọi người đều nhìn vào trên người trên người, Dương Đỉnh Quân đã sớm bị chúng nội môn đệ tử quên đi,
– Chúc mừng Hoàng sư đệ, ngươi lại xông qua Kiếm Các tầng thứ ba, thật sự là ngoài dự liệu của chúng ta!
– Hoàng sư đệ, thật sự là thật đáng mừng, chúng ta nghĩ đến ngươi có thể xông qua Kiếm Các tầng thứ hai đã đánh giá cao ngươi rồi, không nghĩ tới vẫn còn xem thường ngươi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
– Hoàng sư đệ, ngươi thật đúng là làm cho người ta cảm thấy khiếp sợ ah!
Ba thanh âm từ sau lưng Huyền Thiên vang lên, Huyền Thiên đưa mắt nhìn lại, là ba người Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
– Để cho ba vị sư huynh sư tỷ chê cười.
– Là Phong Bất Chí sư huynh, Tôn Diệc Thu sư huynh cùng Cố Thiên Nhu sư tỷ, ba người bọn hắn tại sao biết Huyền Thiên?
Không ít nội môn đệ tử kinh hô lên.
Phong Bất Chí chỉ có tu vi Tiên Thiên Cảnh nhị trọng, nhưng mà bài danh của hắn lại xếp hạng thứ bốn mươi lăm trong bậc thang thứ nhất, là nhân vật xông qua Kiếm Các tầng thứ ba đại danh đỉnh đỉnh.
Phong Bất Chí, Tôn Diệc Thu, Cố Thiên Nhu ba người biết rõ Huyền Thiên hôm nay muốn tới xông Kiếm Các, vì thế đặc biệt đến quan sát. Vốn Huyền Thiên đánh chết Tiên Thiên Cảnh nhị trọng Quỷ Ảnh Kiếm Khách nên họ đều cho rằng Huyền Thiên có thể xông qua Kiếm Các tầng thứ hai đã khiến cho nội môn náo động.
Nhưng ba người tuyệt đối không ngờ rằng, lần này đệ tử xông qua Kiếm Các tầng thứ hai có một là Dương Đỉnh Quân, mà không phải Huyền Thiên, ngược lại, Huyền Thiên xông qua Kiếm Các tầng thứ ba, tin tức truyền ra, nội môn đâu chỉ là náo động? Tuyệt đối sẽ chấn động, khiếp sợ vạn phần giống như năm đó Sở Phong lúc tu vi Tiên Thiên Cảnh nhất trọng xông qua Kiếm Các tầng thứ ba.
Sở Phong năm đó xông qua Kiếm Các tầng thứ ba mới 13 tuổi, so với Huyền Thiên còn nhỏ hơn hai tuổi.
Nhưng mà ba tháng trước Huyền Thiên vẫn chỉ là Vũ Đạo cảnh cửu trọng tu vi, một năm trước là Võ Đạo cảnh tứ trọng tu vi, tu vi tăng lên vượt quá tưởng tượng của thường nhân, vừa mới trở thành nội môn đệ tử đã xông qua Kiếm Các tầng thứ ba.
Sở Phong cùng Huyền Thiên đến tột cùng ai làm cho người chấn động, đến tột cùng ai tiềm lực càng lớn, nhân giả gặp nhân, trí giả gặp trí đều có các ý kiến cùng cái nhìn riêng.