– Tông chủ là gặp chuyện tốt gì vậy? Diệp Tích Quân dường như có điều phát hiện.
– Coi là vậy đi! Dương Khai khẽ gật đầu, ngược lại cũng không có giải thích nhiều, ánh mắt nhìn lướt qua trong điện, trầm giọng hỏi: – Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng rồi chứ?
– Rồi!
– Vậy thì đi thôi! Dương Khai mỉm cười tươi rói.
Mọi người rối rít đứng dậy, bước ra ngoài.
Trên quảng trường, chiếc chiến hạm cấp Hư Vương đang đậu ở đó, cửa khoang hạm mở rộng, mọi người nối gót đi vào. Một lát sau, kèm theo một tràng tiếng kêu “ong ong”, chiến hạm rú như sấm sét nhanh như tia chớp bay vọt đi, trong chớp mắt liền không thấy bóng dáng.
– – – – – – – – – –
Chiến Thiên Thành to lớn nguy nga, chiếm diện tích cực lớn, hàng năm hơn chục triệu võ giả sinh hoạt bên trong thành, cửa hàng lớn nhỏ san sát.
Đây là tổng đà của Chiến Thiên Minh, thân là một trong hai cự đầu lớn của U Ám Tinh, Chiến Thiên Minh chính là một khối biển chữ vàng, tự nhiên có thể hấp dẫn vô số võ giả lui tới thành trì này như cá diếc lội trên sông.
Có người hy vọng có thể gia nhập trở thành một phần tử của Chiến Thiên Minh; có người thì ở chỗ này tìm kiếm cơ duyên; có người lại mở ra cửa hàng ở chỗ này, thu lấy thánh tinh.
Chiến Thiên Thành là một trong mấy tòa thành lớn nhất trên U Ám Tinh, tòa thành này chia ra hai tầng là nội thành và ngoại thành.
Ngoại thành là nơi Chiến Thiên Minh tiếp xúc trao đổi với võ giả bên ngoài, các loại cửa hàng cũng rải rác ở nơi này; còn nội thành thì chỉ có đệ tử của Chiến Thiên Minh mới được phép ra vào, người tự tiện xông vào giết không tha.
Chiến Thiên Thành đứng sừng sững trên U Ám Tinh hơn mấy ngàn vạn năm không ngã, ngược lại càng thêm phồn vinh thịnh vượng, điều đó không thoát ra ngoài sự cường đại của Chiến Thiên Minh. Mỗi một thế lực đều có lúc sóng lên sóng xuống, Chiến Thiên Minh cũng không ngoại lệ, tuy rằng danh tiếng rất lớn, nhưng vẫn luôn trêu chọc phải một số địch nhân.
Hơn vạn năm qua, Chiến Thiên Thành cũng bị một số địch nhân cường đại công kích mấy lần, nhưng mỗi lần đều có thể chuyển nguy thành an, dù là ở thời điểm Chiến Thiên Minh yếu thế nhất, dù là thời kì cường giả trong minh thiếu thốn, cũng vẫn có thể kiên trì.
Một lần nguy hiểm nhất là mấy ngàn năm trước, là một lần Cổ Dương Tông công kích mãnh liệt.
Lúc đó trên U Ám Tinh trừ Chiến Thiên Minh và Lôi Đài Tông, còn có Cổ Dương Tông ngồi ngang hàng với họ, thậm chí thế lực đó còn muốn vượt qua hai thế lực lớn này rất nhiều. Cũng không biết vì nguyên nhân gì, Cổ Dương Tông nổi lên va chạm với Chiến Thiên Minh, cuối cùng binh khí gặp nhau.
Thời điểm đó Chiến Thiên Minh có thực lực yếu nhất trong ba thế lực, số lượng cường giả không nhiều lắm, chỉ có thể phòng thủ.
Cổ Dương Tông thì dốc hết tinh nhuệ, binh tới thành mất, Chiến Thiên Minh rơi vào tình thế nguy cơ nguy ngập.
Thế nhưng sau một trường đại chiến, Chiến Thiên Minh mặc dù tổn thất thảm trọng, nhưng cũng giữ được. Cổ Dương Tông đả thương địch thủ 1000, cũng tự tổn hại 800, rơi vào đường cùng, chỉ có thể rút lui.
Mà lúc đó, Chiến Thiên Minh dựa vào chính là Vạn Hàn Phong Linh Đại Trận trong nội thành.
Tông môn bình thường, hiếm thấy sẽ thiết lập tổng đà ở trong thành trì, đa số thường lựa chọn trong núi non trùng điệp. Dù sao trong thành trì là nơi người đến người đi, sẽ phân chia linh khí thiên địa, bất lợi cho đệ tử trong tông tu luyện.
Nhưng theo lời đồn, sở dĩ Chiến Thiên Minh thiết lập tổng đà ở Chiến Thiên Thành, là bởi vì ở trong nội thành có một Ngưng Ngọc Băng Tuyền. Từ trong Ngưng Ngọc Băng Tuyền phát ra vô tận hàn khí, dùng luyện chế thành uy năng của Vạn Hàn Phong Linh Đại Trận, bố trí đại trận cũng chính là dùng băng tuyền này làm mắt trận.
Sau trận chiến ấy, Vạn Hàn Phong Linh Đại Trận uy danh vang xa, cả U Ám Tinh đều biết tiếng.
Sau đó Cổ Dương Tông đắc tội với Tinh Đế Sơn, trong một đêm bị diệt môn, di chỉ Cổ Dương Tông cũng trở thành Táng Hùng Cốc đại danh đỉnh đỉnh hiện nay.
Lúc trước Dương Khai cùng Dương Viêm còn đi tới một lần, chính từ nơi đó, Dương Khai chiếm được hai loại chí bảo Thái Dương Chân Tinh và bàn Băng Ngọc vạn năm, Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm Khí cũng thu được từ nơi đó.
Không có Cổ Dương Tông kiềm chế, Chiến Thiên Minh mới có thể phát triển phồn thịnh, nếu không hôm nay rốt cuộc có còn Chiến Thiên Minh hay không đều không biết.
Vốn thân là một trong hai thế lực siêu cấp lớn trên U Ám Tinh, từ trước đến nay đều là các tông môn thế lực ở gần bên nghe tiếng nói, nhìn sắc mặt họ mà hành động.
Nhưng hai tháng trước, từ trong thành truyền ra một số lời đồn đãi vô căn cứ.
Nghe đồn Chiến Thiên Minh đắc tội với người nào đó không nên đắc tội, cho nên giờ này tình cảnh không ổn, như bước chân trên băng mỏng.
Tin tức truyền ra, mười người hết chín bỉu môi xem thường.
Chiến Thiên Minh có thể đắc tội với người nào mà phải cẩn thận dè chừng như vậy chứ? Chiến Thiên Minh không đi tìm người khác phiền toái đã không tệ rồi, còn có ai dám tới vuốt râu hùm? Trừ Tinh Đế Sơn có thể làm cho Chiến Thiên Minh chịu phục, dù là Lôi Đài Tông đều không có bản lãnh này!
Thế nhưng phàm mọi sự không có lửa sao có khói, kế tiếp Chiến Thiên Minh phong cấm cả Chiến Thiên Minh, cho phép ra không cho phép vào, lại làm cho không ít người có lòng phỏng đoán.
Chiến Thiên Minh cường đại này vô số năm qua, hành sự hung hăng càn quấy, không ít tông môn gia tộc không muốn dựa vào đó mà chịu khổ diệt môn, mặc dù cam nguyện dựa vào cũng bị bóc lột thảm trọng, tự nhiên đối với Chiến Thiên Minh hận thấu xương, giờ này mắt thấy tình thế biến hoá kỳ lạ, không khỏi đầy cõi lòng mong đợi.
Không ít người trong lòng hoài nghi, chẳng lẽ Chiến Thiên Minh đắc tội lại là Tinh Đế Sơn? Chẳng lẽ Chiến Thiên Minh sắp đi vào bánh xe đổ của Cổ Dương Tông năm xưa?
Nếu đúng thật như vậy, thì quả thực rất vui mừng nhìn thấy.
Không quản ra sao, bên trong thành giờ này bầu không khí đích thực đã khác xa ngày xưa, nơi nơi có thể thấy được đệ tử Chiến Thiên Minh hành sự vội vã, những người này lại ở khắp nơi mua sắm các loại vật tư, bộ dáng như làm chuẩn bị gì đó trước đại sự.
Giờ khắc này, đang có hai võ giả Phản Hư nhất tầng cảnh chậm rãi phi hành trên bầu trời tòa thành, hai người đều mặc y phục Chiến Thiên Minh. Bất quá khác với y phục của đệ tử bình thường là, trên y phục có thêu đồ án đao kiếm giao nhau, thoạt nhìn rất có sát khí.
Chấp pháp sứ!
Chiến Thiên Thành một tòa thành rộng lớn như vậy, tự nhiên có chấp pháp sứ tuần tra dò xét ở trong thành, một khi phát hiện có người không tuân thủ quy củ, tùy ý gây chuyện náo động, nhất định gặp phải trách phạt của chấp pháp sứ.
Người nghiêm trọng thì lấy đi tánh mạng, người tình tiết hơi nhẹ thì xử phạt thánh tinh.
Cho nên võ giả ở bên trong Chiến Thiên Thành, đều rất e ngại võ giả mặc loại y phục này, sơ ý một chút là bị để mắt tới.
Thời khắc này, hai vị chấp pháp sứ đều lộ dáng vẻ ưu lo, đầy cõi lòng tâm sự.
– Hoàng huynh, huynh nói đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Minh chủ cùng đại trưởng lão từ sau lần trước trở về, liền liên tiếp ban bố một số chỉ thị không giải thích được; giờ này lại sai các đệ tử điên cuồng mua sắm vật tư, chẳng lẽ Chiến Thiên Minh ta lại có chiến sự? Người tóc ngắn bên trái kia hỏi, gương mặt đầy vẻ nghi hoặc.