– Đuổi!
Hiên Viên Triêu Tinh không ngờ đồ vật đến tay còn có thể đào tẩu, sắc mặt hắn thoáng cái trầm thấp, thân ảnh thon dài dẫn đầu đuổi theo.
– Cùng đi xem!
Đám người Độc Cô Tiếu sợ hắn gặp phải nguy hiểm, đuổi giết theo sau lưng đối phương.
– Ồ? Ở phía kia!
Phi hành về phía trước được một đoạn, càng ngày càng xa, đột nhiên hai mắt Nhiếp Vân lóe lên quang mang, nhìn thấy Hiên Viên Triêu Tinh ở một nơi hắc ám.
Lúc này sắc mặt Hiên Viên Triêu Tinh dữ tợn vô cùng, đang tìm kiếm đầu Nghê Hư Thái Dương thú bị thương kia khắp nơi, thế nhưng thủy chung vẫn không tìm thấy.
Tuy rằng hắn là cường giả Kim Tiên cảnh, thế nhưng dưới hoàn cảnh như vậy, linh hồn phóng ra được không xa, không khác gì trợn mắt, không bằng thiên phú thiên nhãn của Nhiếp Vân.
– Đáng giận, lại để cho nó đào tẩu rồi. Trên người đầu Nghê Hư Thái Dương Thú này có giả thuyết đại đạo, nếu như để cho ta có được, hoàn toàn có thể luyện thành một môn thần công!
Trong tiếng gầm gừ, Hiên Viên Triêu Tinh không ngừng gào rú.
Giả thuyết đại đạo có thể làm cho cường giả Huyền Tiên cảnh đỉnh phong có cơ hội đột phá Kim Tiên, cũng có thể khiến cho cường giả Kim Tiên tu luyện một loại công pháp, bí quyết nào đó.
Tóm lại, loại vật này, vô luận đối với Huyền Tiên hay là Kim Tiên đều là bảo vật tuyệt đỉnh, mỗi một người đều không cam lòng vứt bỏ.
– Lúc này yêu thú này khá ít, không bằng chúng ta tách ra tìm kiếm, một lát nữa tới cuối thông đạo tập hợp!
Rống một hồi, dường như Hiên Viên Triêu Tinh có chút không cam lòng, hắn quay đầu nói với Độc Cô Tiếu.
– Được, tất cả mọi người phân tán hành động đi, trong thông đạo kết giới tuy rằng nguy cơ tứ phía, thế nhưng cũng có không ít kỳ ngộ, nếu như các ngươi có thể có được bảo bối tương ứng, cũng coi như là Tạo Hóa!
Độc Cô Tiếu gật đầu nói.
Bao năm qua, tu sĩ tử vong trong thông đạo kết giới tử đếm không xuể, vô số pháp bảo, bí tịch của cường giả đều rơi ở trong nơi này. Nếu như kỳ ngộ tốt mà nói, như vậy cũng có thể tìm được sào huyệt yêu thú có những bảo bối này, khi đó tuyệt đối có thể đại phát.
– Tốt, ta đi rồi!
Hiên Viên Triêu Tinh hừ lạnh một tiếng, mang theo Tống Ngọc quay người rời đi.
Ngay sau đó Độc Cô Tiếu và Mị Hân Nhi đồng thời hành động, không biết đã đi nơi nào.
– Tiếu Đằng, Nhiếp Vân, ta thấy ba người chúng ta vẫn nên ở cùng một chỗ, như vậy mới an toàn hơn một ít…
Chí Liễu quay đầu nhìn về phía hai người, đưa ra đề nghị.
– Đa tạ tiền bối quan tâm, ta muốn một mình hành động, ta xin cáo từ trước!
Nhiếp Vân khoát tay cự tuyệt, thân thể nhoáng một cái đã như cá bơi về phía trước, trong mấy tức đã biến mất không thấy gì nữa.
Bằng vào thiên phú thiên nhãn, nơi này đối với hắn mà nói không khác gì ban ngày, loại cơ hội tốt có thể tìm được bảo vật này, hắn nào có thể buông tha cơ chứ?
Vận chuyển ba đại thiên phú đào tẩu, lại phối hợp với thiên phú Ẩn Nấp sư, Nhiếp Vân lặng lẽ ẩn dấutrong hư không, rất nhanh đã bay vút về phía trước.
Phanh!
Đâm ra một kiếm đâm, thân thể một đầu yêu thú Huyền Tiên cảnh trong nháy mắt đã nổ tung.
Loại hoàn cảnh hỗn loạn này, thích hợp đánh lén nhất, chỉ cần chuẩn bị thỏa đáng, đối với Nhiếp Vân mà nói, bảo bối sẽ nhiều, rất nhiều a.
– Tinh hạch Huyền Tiên cảnh, không tệ!
Bàn tay khẽ chộp, thu tinh hạch yêu thú vào trong đan điền, Nhiếp Vân tiếp tục ẩn nấp đi về phía trước.
Phanh! Phanh!
Liên tiếp lại có vài đầu yêu nhân nổ tung.
Những yêu nhân này đều là Huyền Tiên cảnh, cản bản không phải là đối thủ của Nhiếp Vân, hơn nữa hắn đánh lén cho nên lập tức toàn quân bị diệt.
– Ài, những tinh hạch, yêu hạch này tuy rằng cấp bậc không thấp. Thế nhưng bởi vì sinh trưởng ở chỗ này cho nên bên trong ẩn chứa Tu La giết khí nồng hậu dày đặc, luyện hóa phi thường khó khăn!
Thu đám tinh hạch, yêu hạch này Nhiếp Vân lại thở dài một tiếng.