– Nơi này là…
Nhìn thấy khí tức đáng sợ tản mát ra, Tiểu Ma Tiên cả kinh, lại thấy Lâm Minh bay thẳng vào trong đó
Những năm này Tiểu Ma Tiên tìm hiểu Tu La Thiên Tư quyển một, đối với đạo tràng ở Táng Thần Lĩnh này xem như có năng lực phán đoán cơ bản, nàng lập tức nhìn ra Lâm Minh lựa chọn địa điểm chính là nơi hung hiểm nhất ở Táng Thần Lĩnh.
– Nơi này là Hỗn Độn lao ngục!
Sắc mặt Lâm Minh không đổi trả lời, khoảng cách trăm dặm với Hỗn Nguyên Thiên Cung phi hành cực nhanh chỉ là thời gian nháy mắt mà thôi, Hỗn Nguyên Thiên Cung cứ như thế dùng khí thế không thể đỡ tiến thẳng vào trong Hỗn Độn lao ngục
Tiểu Ma Tiên giống như rơi xuống vực thẳm, nàng tin tưởng Lâm Minh có thể ở trong Hỗn Độn lao ngục không bị làm sao cả, nhưng mà phi hành trong Hỗn Độn lao ngục còn phải đối mặt với hai Giới Vương đuổi giết, đây chính là đọ sức sinh tử! Dù Lâm Minh rất rõ ràng tình huống trong Táng Thần Lĩnh này, nhưng mà lực trường và phong bạo trong Hỗn Độn lao ngục với bất cứ kẻ nào cũng là chuyện khó đoán, nếu như Lâm Minh bị tiến vào trong đó cũng sẽ phân thân toái cốt. Ưu thế của Lâm Minh chính là thuận theo Hỗn Độn lao ngọc tránh né những phong bạo trí mạng này.
– Tạch tạch tạch!
Hỗn Nguyên Thiên Cung tiến vào trong Hỗn Độn lao ngục lập tức rung động mãnh liệt. Ở trung tâm đại trận, ba khối Cửu Dương Ngọc vỡ vụn hóa thành tro bụi.
Hiển nhiên Hỗn Nguyên Thiên Cung vừa rồi bị phong bạo và lực trường tập kích, tiêu hao năng lượng to lớn.
Lâm Minh nói:
– Chúng ta ở trong Hỗn Nguyên Thiên Cung, căn bản không có biện pháp tránh đi lực trường cùng phong bạo, chỉ có thể đi ra ngoài để tránh né. Ngươi bây giờ tiến vào trong nội thế giới của ta, còn lại cứ giao cho ta.
Lâm Minh không có phân trần, trực tiếp thu hồi Hỗn Nguyên Thiên Cung, sau đó Tiểu ma Tiên và Lâm Minh đều bị truyền tống tới bên ngoài Hỗn Nguyên Thiên Cung.
Lâm Minh dẫn Thiên Minh Tử vào trong tử địa, đồng thời vì cam đoan sự linh hoạt của chính minh, cũng chỉ có thể thu hồi Hỗn Nguyên Thiên Cung, tự đặt mình vào trong nguy hiểm tuyệt đối.
Đây là một không gian tối đen như mực, bốn phía không nhìn thấy cái gì cả, khắp nơi chỉ có vòng xoáy phong bạo, khắp nơi là mạch nước ngầm của những dòng năng lượng nguy hiểm, thời không thác loạn, sát cơ tứ phía, rất nhiều nguy hiểm không nhìn thấy được, cảm giác dò xét cũng không tra ra, chết ở chỗ này thì thi thể cũng không lưu lị chút gì cả.
Lâm Minh dãn Thiên Minh Tử vào trong hiểm địa nhưng phải cam đoan bản thân mình được an toàn, nhưng hắn đã thu hồi Hỗn Nguyên Thiên Cung và đặt mình trong nguy hiểm tuyệt đối.
Tiểu Ma Tiên liếc mắt nhìn Lâm Minh, nàng có nhiều điều muốn nói nhưng hiện giờ không phải lúc. Nàng khẽ cắn môi trực tiếp chui vào trong nộ thế giới của Lâm Minh.
Tiểu Ma Tiên biết rõ mình trước khi đột phá Thần Quân Cảnh sẽ không có khả năng giúp đỡ Lâm Minh được cái gì cả, nhúng tay lung tung có thể liên lụy Lâm Minh, trốn trong nội thế giới là cách làm tốt nhất.
Chuyện này cũng tương đương Tiểu Ma Tiên giao tính mạng của mình vào trong tay Lâm Minh, một khi Lâm Minh chết thì nàng cũng chết cùng.
Mấy hô hấp sau, bên ngoài Hỗn Độn lao ngục, Thiên Minh Tử xuất hiện một cách quỷ dị, hắn liếc mắt đám sương mù màu xám trên hư không ở phía trước, sắc mặt âm trầm bất định.
– Tiểu tử này muốn ta đi vào?
Thiên Minh tử biết rõ đây là hiểm địa, nhưng mà hắn không thể không vào.
– Chẳng lẽ hắn có cái gì dựa vào có thể giúp hắn sống sót trong hiểm địa?
Thiên Minh Tử lường trước Lâm Minh dẫn mình đi tất cả nhiên là nguyên nhân, cách giải thích hợp lý nhất chính là khu vực này thích hợp với Lâm Minh hơn.
Hít sâu một hơi, Thiên Minh Tử thúc dục hộ thể Chân Nguyên đến mức tận cùng rồi nhanh chóng chui vào trong Hỗn Độn lao ngục.
Trước kia Tiên Minh Tử bố trí trận pháp bên ngoài Uổng Tử Cốc, trong trận pháp lưu lại ấn ký truy tung, sau khi Lâm Minh bước vào trận pháp thì ấn ký tự nhiên cũng dán lên người Lâm Minh
Đây là một trong những cậy vào của Thiên Minh Tử khi đuổi giết Lâm Minh, nếu không cho dù bay vào Hỗn Độn lao ngục, muốn đuổi bắt Lâm Minh rất khó.
Theo sau Thiên Minh Tử, đoàn người đế tử Na Kỳ cũng đuổi đến, còn không có tới gần Hỗn Độn lao ngục, Tri Chu huynh đệ đẫn đường trong Táng Thần Lĩnh sắc mặt đại biến.
– Dừng lại! Dừng lại! Chúng ta không thể đi! Phía trước là tuyệt địa, tiến vào hẳn phải chết.
Tri Chu huynh đệ la lớn.
– Ah?
Đế tử Na Kỳ nhướng mày nhìn Tri Chu huynh đệ, sắc mặt hai người trắng bệch, tuyệt đối không muốn đi thêm nửa bước.
– Phía trước là đại hung chi địa, những năm gần đây căn bản không cường giả nào dám đặt chân vào trong này. Chỉ sợ cường giả Giới Vương đi vào cũng không có cách nào trở ra.
Tri Chu huynh đệ cũng không có tư liệu về Hỗn Độn lao ngục, người tiến vào Hỗn Độn lao ngục rất ít còn sống sót, cho dù sống sót bọn họ cũng không lưu lại tin tức gì, Tri Chu huynh đệ đã xem chỗ này là hiểm dịa, nhưng mà bọn họ căn cứ cảnh vật và trực giác chung quanh thì biết rõ nơi đây không thể đi vào, nếu không tất có tai họa ngập đầu.
– Đại hung chi địa, cường giả Giới Vương cũng vẫn lạc?
Đế tử Na Kỳ nhìn Hỗn Độn lao ngục, đốt ngón tay hắn rung động.