Từng ngọn Thánh sơn rộng lớn vô cùng, to lớn vô tận, nhưng vừa so sánh với tòa thánh sơn ở giữa kia, vẫn là lộ ra vẻ nhỏ đi rất nhiều.
Từng Phật Tôn sống ở trong thánh sơn, có từng Phật Chủ cùng Chân Phật cung phụng lễ kính, mà Thánh sơn trung ương là trọng địa của Trường Sinh Thiên, chỗ ở của Thánh Phật.
– Tử Hư sư huynh trở lại!
Tử Hư Thượng Nhân phân thân cất bước mà đi, hướng Thánh sơn trung ương đi tới, bất quá bao lâu liền tới đến trên thánh sơn. Chỉ thấy từng tôn Đại Phật hướng một Thánh Phật quỳ bái, tất cả Đại Phật lớn nhỏ vờn quanh ở chung quanh Thánh Phật, xây dựng ra trọng trọng thế giới.
Hồng Liên mà Thánh Phật kia ngồi, tuôn ra vô số nghiệp hỏa đang sôi trào, hừng hực thiêu đốt, Hồng Liên Nghiệp Hỏa, nung khô phật thể, cái trán của Thánh Phật sinh ra mắt dọc, nhất trọng trọng phật, nhất trọng trọng nhãn, chồng chất, rất là vi diệu.
– Tử Hư sư huynh trở về, thật đáng mừng.
Một Đại Phật từ bên cạnh Thánh Phật bay ra, đi tới bên cạnh Tử Hư Thượng Nhân nói:
– Thánh Phật đang tọa quan, nhất thời chốc lát không cách nào tỉnh lại, phải đợi mấy ngày.
“Tử Hư Thượng Nhân” hợp thành chữ thập nói:
– Đợi Thánh Phật tỉnh lại, ta lại cầu kiến.
Đại Phật kia gật đầu nói:
– Thánh Phật nói, sau khi ngươi trở về không ngại đi trong Phật hải thánh điện lĩnh ngộ, sư huynh ta dẫn đường.
“Tử Hư Thượng Nhân” tạ ơn, theo Đại Phật kia đi tới trong phật quang kim chói, chỉ thấy Đại Phật kia chỉ một ngón tay, trong phật quang một chiếc thuyền gỗ dằng dặc từ chỗ sâu lái tới.
“Tử Hư Thượng Nhân” lên thuyền, Đại Phật kia ở lại bên bờ, lộ ra vẻ hâm mộ.
Thuyền gỗ dằng dặc, chạy nhanh đến chỗ sâu Phật hải, chỉ thấy dọc đường từng đóa từng đóa kim liên liên tiếp hiện lên, bất quá càng về sau chính là từng đóa từng đóa Hồng Liên Nghiệp Hỏa xông ra, những nghiệp hỏa này là kiếp hỏa, tu luyện Vô Tướng Tự Tại Kiếp Kinh sinh ra kiếp hỏa, có thể dùng luyện thành kiếp quang.
– Chỗ ở Thánh Phật, thật là thần bí, thậm chí có những thứ bố trí này.
Giang Nam mượn mắt “Tử Hư Thượng Nhân” nhìn đi, trong lòng rất chấn động, thuyền gỗ dọc theo Hồng Liên chạy nhanh đến chỗ sâu nhất Phật hải, ngừng ở trước một tòa đại điện trong phật hải.
Trước điện có hai tấm biển, viết hai kệ ngữ, một đạo nói “Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục”, một đạo khác nói “Địa ngục không không chứng nhận chánh quả”.
“Tử Hư Thượng Nhân” đi lên đại điện, phật âm hạo hạo đãng đãng từ trong điện truyền đến, đi vào trong điện, thân thể “Tử Hư Thượng Nhân” không khỏi chấn động, chỉ thấy trong tòa phật điện này từng tôn Thánh Phật chằng chịt có hứng thú, khoanh chân mà ngồi, trong đại điện thậm chí có Thánh Phật lấy ngàn mà tính!
– Những thứ này là…
Hắn tinh tế đánh giá, chỉ thấy từng tôn Thánh Phật đều là hơi thở hoàn toàn không có, rõ ràng là đã tử vong không biết bao lâu!
– Những thứ này là Thánh Phật rút đi thể xác! Là kiếp khu của hắn!
Tại phía xa, Giang Nam trên Ngọc Hoàng Thiên không khỏi hít một hơi lãnh khí, trong lòng càng phát ra hồ nghi, xa xa nhìn Thánh Phật, hắn cảm thấy thần thánh, nhưng tới đây, hắn liền cảm giác được có một tia quỷ dị âm trầm.
Những Thánh Phật chi thân này, lớn lên bộ dáng cũng không giống nhau, một thế cởi sạch thể xác, mỗi một thế đều có một khuôn mặt bất đồng, càng đi về chỗ sâu, trong lòng hắn càng sợ.
– Thánh Phật sống thời gian dài như vậy, chẳng phải là vô cùng Cổ lão sao? Chẳng phải là nói, hắn thấp nhất đã sống mấy ngàn vạn năm? Hắn thật sự là Thánh Phật sao? Hay là nói, hắn là một lão quái vật vô cùng Cổ lão… là Minh Hoàng mấy ngàn vạn năm trước liền lẻn vào chư thiên vạn giới!