“Còn đúng vậy? Giang Nghĩa, anh tệ chết đi được!”
Đinh Thu Huyền đánh mạnh vào ngực Giang Nghĩa, một lúc sau mới truy hỏi: “Thành thật khai ra, ngoài chuyện này ra, anh còn lừa em chuyện gì nữa không?”
“Anh chưa từng lừa em, chỉ là chưa nói với em thôi.
“Đó chính là lừa dối!”
Hy Đinh Thu Huyền bĩu môi: “Nhìn dáng vẻ này của anh có lẽ là đã phạm tội nhiều lần, còn có chuyện gì lừa dối em, mau thành thật khai ra!”
Giang Nghĩa ngẩng đầu lên suy nghĩ: “Không có chuyện gì lừa dối em, à, đúng rồi, chuyện anh có 30% cổ phần ở Star Jewelry có được coi là chuyện lừa dối em không?”
“Hả?” Đinh Thu Huyền giật mình: “Em đã nói rồi, tại sao Kỳ Chấn lại khách khí với anh như vậy? Hóa ra anh là một trong những cổ đông của công ty? Nói, còn chuyện gì khác nữa không?”
Giang Nghĩa suy nghĩ một lúc: “Ừm…anh chính là đệ tử chính thức của ông cụ ở y quán Nhân Trị, hình như em đã biết rồi?
Ngoài ra, thực ra Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng cũng đã thuộc về anh từ lâu rồi, người đứng phía sau chính là anh. Còn có giải trí Ức Châu, cũng là anh bỏ vốn thành lập, ‘Ức Châu’ chính là hồi ức của anh với người em trai Giang Châu…”
Giang Nghĩa một hơi nói hết những thân phận và những câu chuyện của anh trong một năm qua.
Không giấu giếm bất cứ điều gì.
Cũng không có gì để giấu giếm.
Đinh Thu Huyền càng nghe càng kinh ngạc, miệng há to, hóa ra Giang Nghĩa là một nhân vật lớn, tài giỏi như vậy? Ngoài là tổng phụ trách, anh còn có nhiều thân phận khác nhau như vậy.
Cho dù từ chức tổng phụ trách, rời khỏi Star Jewelry, dựa vào xuất thân và địa vị của Giang Nghĩa, anh vẫn có thể tung hoành ở Giang Nam.
Dù sao Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng cũng là doanh nghiệp đứng đầu ở Giang Nam, giải trí Ức Châu cũng là ông lớn trong giới giải trí, dựa vào hai công ty này, Giang Nghĩa có thể sống cả đời không cần lo cái ăn cái mặc.
Đồng thời, cũng có thể giải thích được, tại sao hai công ty này lại đồng ý giúp Đinh Phong Thành lúc anh ta gặp khó khăn.