Ma Ha Thiên mặt mũi bất động, thanh ảm từ từ hờ hững, nói: vốn định nói chuyện tử tế với ngươi, nhưng xem ra ra tiểu tử ngươi tự cho rằng tu thành thánh phẩm thân thể là có thể tùy ý làm bậy, ta cho ngươi biết, hôm nay, vạn cổ bất hủ thân này, ngươi muốn cũng phải để lại, mà không muốn, cũng phải đề lại”
“haha, khẩu khí thật lớn, hôm nay ta lại muốn xem một chút, ma ha cổ tộc ngươi làm sao giữ lại?”. Khi thanh âm của hắn vừa dứt, thanh âm lạnh như băng của thanh diên tịnh cũng vang lên theo.
Nhãn thần ma ha thiên trờ nên âm trầm, trong đó có sát ý lạnh như băng lưu chuyển, ánh mắt của hắn chuyển sang thanh diên tịnh, nói: “Hôm nay Phù đồ cổ tộc các ngươi thật sự muốn khai chiến với Ma ha cổ tộc ta phải không?”
“Nếu không phải Ma Ha cổ tộc các ngươi hung hăng chèn ép, bọn ta cũng không muốn làm to chuyện”. Phù đồ huyền thản nhiên nói.
Ma ha thiên nhẹ nhàng gật đầu, làm như than nhẹ một tiếng: “Sớm đoán được các ngươi sẽ không từ bỏ, cho nên hôm nay chỉ có thể tiêu hao một đạo nhân tình rồi…”
Thanh âm vừa dứt, ma ha thiên hướng về hư không phía trước, bình tĩnh nói: “Hắc thiên huynh, mời hiện thân đi”
Khi một tiếng cuối cùng của Ma ha thiên nói ra,lúc này thiên địa vốn sáng ngời bỗng trở nên đen kịt, loại hắc ám này, che khuất bầu trời, bất kỳ ánh sáng nào cũng sẽ bị thôn phệ bên trong đó.
hắc ám đến cũng nhanh, đi cũng nhanh, có điều, thời điểm khi ánh sáng một lần nữa chiếu rọi, tất cả mọi người đều phát hiện, bên cạnh ma ha thiên, có 2 đạo nhân ảnh đột ngột xuất hiện.
2 đạo nhân ảnh này, đều lả thân mặc hắc bào, kỳ dị nhất chính lả con ngươi của bọn họ hoàn toàn đen nhánh, không có tròng trắng, nhìn qua tựa như hắc động, khiến người ta kinh sợ.
Mục Trần nhìn 2 người mới hiện thân này, con ngươi cũng hơi co rụt lại, bởi vì từ trên người bọn họ, hắn cảm nhận được dao động cực kỳ kinh khủng, hiển nhiên, 2 người này rõ ràng cũng là 2 vị thánh phẩm.
“Hắc Thiên cổ tộc, Hắc Thiên, Hắc Địa…các ngươi cũng muốn dính vào chuyện hôm nay sao?”. Mà khi 2 người Thanh Diên Tịnh, Phù Đồ huyền nhìn thấy 2 đạo thân ảnh này, sắc mặt cũng biến đổi, trầm giọng nói.
“Hắc Thiên cổ tộc?”
Mục Trần trong lòng rơi động, giờ mới biết lai lịch của 2 người áo đen này, bọn họ lại tới từ Hắc Thiên cổ tộc, một trong ngũ đại cổ tộc?!
bên ngoài thành thị, các phe siêu cấp thế lực kia cũng dâng lên xôn xao, thần sắc kinh hãi, không ai ngờ được, Ma Ha cổ tộc lại mời 2 vị thánh phẩm của Hắc Thiên cổ tộc tới trợ trận.
Phải biết, Hắc Thiên cổ tộc này, ngay cả tộc nhân bình thường cũng rất ít xuất hiện, huống chi là Thánh phẩm tồn tại.
nghe thấy thanh âm của thanh diên tịnh, trong 2 người áo đen kia, một tên nam tử đứng trước nửa bước khẽ ngẩng đầu, vẻ mặt hắn tái nhợt, giống như lâu năm không nhìn thấy mặt trời, cho người ta một cảm giác u ám, hắn làm như thở dài một tiếng, nói: “Hắc Thiên cổ tộc ta từng nợ ma ha cổ tộc một cái nhân tình, hôm nay không xuất thủ không được, mong rằng thanh diên tịnh đại trưởng lão hiểu cho”
Thần sắc thanh diên tịnh cùng phù đồ huyền cũng có chút khó coi, hiển nhiên việc này cũng ngoài dự liệu của họ, Ma ha cổ tộc này lại có thể mời được Hắc Thiên cổ tộc tới.
Mà có Hắc Thiên cổ tộc trợ giúp, đội hình 2 bên không nghi ngờ gì là chênh lệch to lớn, đối mặt với tận 5 vị thánh phẩm, cho dù là Phù Đồ cổ tộc bọn họ, cũng cảm thấy áp lực to lớn.
Phía sau 2 người thanh diên tịnh, tất cả các thiên chí tôn của Phù Đồ cổ tộc cũng phát ra thanh âm xôn xao bất an.
xem ra lần này, để giữ được vạn cổ bất hủ thân, Ma Ha cổ tộc đã bất chấp tất cả…
Ma Ha thiên đầu tiên là ôm quyền ra mắt với 2 vị Hắc Thiên, Hắc Địa, sau đó ánh mắt chuyển sang Mục Trần, chậm rãi nói: “Ta nói rồi, vạn cổ bất hủ thân này, ngươi mang đi không nổi”
Mục Trần 2 mắt híp lại, thanh âm bình tĩnh nói: “Mang được hay không được, vẫn phải thử mới biết”
Mặc dù Hắc Thiên cổ tộc xuất hiện ngoài dự liệu của hắn, nhưng hôm nay Ma Ha cổ tộc muốn cướp đi Vạn cổ Bất Hủ Thân từ tay hắn, vẫn là chuyện không thể nào.
“Đúng lả chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, chỉ một bộ thánh phẩm thân thể, chẳng lẽ ngươi thật sự cho là không ai làm gì được ngươi”. Ánh mắt Ma Ha Thiên trở nên âm trầm xuống, sau đó hắn hướng về phía 2 người Hắc Thiên, Hắc Địa, nói: “Kính xin 2 vị cản lại Phù Đồ cổ tộc”
“Về phần vạn cổ bất hủ thân, Ma Ha cổ tộc ta tự mình đi thu hồi lại”
2 vị thánh phẩm Hắc Thiên, Hắc Địa liếc mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ gật đầu một cái, thật ra thì bọn họ cũng không muốn dính vào mâu thuẫn giữa 2 đại cổ tộc này, nhưng dù sao cũng là thiếu nhân tình…
Sau lưng ma ha thiên, Ma Ha u ánh mắt độc ác nhìn chằm chằm Mục Trần, trong đó tràn đầy ý cười lạnh, cho dù ngươi có tu thành thánh phẩm thân thể, hôm nay trước mặt ma ha cổ tộc bọn họ, cũng chỉ có thể đưa tay chịu trói.
“ngươi dám!”
Thanh diên tịnh mặt lạnh như băng, sau lưng không gian rung chuyển, một tòa linh trận to lớn vô cùng, tựa như một thế giới, như ần như hiện, tản ra uy năng kinh khủng.
giữa không trung hắc quang hiện lên, Hắc Thiên, Hắc Địa ngăn cản phía trước, hắc ám sau lưng bọn họ lan ra, tựa như u ám chi giới.
Cùng lúc đó, Ma Ha Thiên khẽ gật đầu với 2 vị lão nhân cầm hắc bạch quải trượng sau lưng, 2 người bước ra, chạy thẳng tới Mục Trần, uy năng mênh mông, rung chuyển thiên địa.
Mục Trần nhìn 2 người đạp không mà tới, trong mắt cũng có vẻ lạnh như băng lưu động, 5 ngón tay chậm rãi nắm chặt, quanh thân lỗ chân lông một lần nữa có kim quang hiện lên.
ong!
Có điều, trong lúc hắn đang định động thủ, đột nhiên, trên mảnh trời này chợt có màn sáng linh lực cổ xưa từ trên trời giáng xuống, màn sáng giống như vách ngăn, ngăn cách thiên địa, ngăn cản lấy 2 vị thánh phẩm Ma ha cổ tộc.
Mà cùng với việc màn sáng cổ xưa bao phủ xuống, còn có một giọng nói già nua, vang vọng giữa thiên địa.
“haha, hôm nay nơi này thật đúng là náo nhiệt, có điều, thánh nữ nhà ta nói, Mục Trần này, hôm nay Thái Linh cổ Tộc chúng ta nhất định phải bảo vệ…”
Thanh âm già nua đột ngột, trực tiếp khiến trong lòng Mục Trần run lẽn, chợt ngẩng đầu nhìn cột sáng từ trên trời giáng xuống, sau đó liền thấy, trong cột sáng đó, dường như có một đạo thân ảnh khắc cốt minh tâm, nhẹ nhàng uyển chuyển, như ẩn như hiện.
Thân ảnh xinh đẹp trong cột sáng cũng cúi đầu, con ngươi trong suốt như lưu ly giao hội với ánh mắt của Mục Trần, thoáng chốc kia, giai nhân làm như nhướng môi bướng bỉnh cười khẽ, kinh diễm thế giới, cũng làm mềm mại trái tim Mục Trần.
***
Dịch bởi zero