Lăng Hàn tay giương lên, lại lấy ra một đống lớn Phi Hỏa Đan:
– Hai lão lưu manh, xem nổ không chết các ngươi!
Xèo xèo xèo, hắn bắt đầu đập người.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Nổ vang liên tục, ầm ầm ầm rung bần bật, tất cả mọi người đều người ngã ngựa đổ, cái này đã không phải Tinh Thần Cảnh trung cực vị oanh kích, mấy trăm viên chồng chất, uy lực tăng vọt.
Lăng Hàn lại triển khai Tuế Nguyệt Thiên Thu, cuối cùng hóa giải tất cả công kích của hai đại Thần Hoàng.
Sau một đòn, tất cả mọi người há to miệng, cho dù là Tinh Thần Cảnh thì đã làm sao, thời khắc này cũng chấn kinh đến nói không ra lời.
Hai đại hoàng giả liên thủ, lại vẫn không thể nào bắt Lăng Hàn, thậm chí, bị hoàn toàn hóa giải!
Đừng nói Lăng Hàn có mượn dùng ngoại lực hay không, ở Hợp Ninh Tinh, Trụ Thiên Hoàng, Bích Lạc Hoàng chính là đại danh từ vô địch, nhưng hiện tại hai người liên thủ cũng không có kết quả, trận chiến này đủ khiến Lăng Hàn danh chấn thiên hạ.
Đáng tiếc… hắn cũng nhất định không thể sống sót rời đi, trận chiến ngày hôm nay chính là trận cuối cùng của hắn.
– Hừ, ngươi còn có bao nhiêu vật như vậy?
Bích Lạc Hoàng cười lạnh nói.
– Nhiều đến có thể nổ lật sào huyệt của ngươi!
Lăng Hàn đưa tay lên, lại một đám lớn Phi Hỏa Đan xuất hiện ở trong tay hắn.
Đệt!
Lần này ngay cả hai đại Thần Hoàng cũng thầm mắng, đồ vật uy lực lớn như thế sao có khả năng nhiều như vậy? Lẽ nào ngươi trộm kho báu của một vị cường giả Hằng Hà Cảnh nào sao?
Bọn họ đương nhiên sẽ không biết, Lăng Hàn là đan đạo đế vương, lại đào một rừng Bạo Liệt Quả vào Hắc Tháp, trong tay tích góp số lượng Phi Hỏa Đan cực kỳ kinh người.
– Đều lên cho trẫm, nhất định phải mau chóng bức ra hắn toàn bộ lá bài tẩy.
Trụ Thiên Hoàng phất phất tay, rất nhiều cường giả có sức chiến đấu Tinh Thần Cảnh đứng dậy.
Bích Lạc Hoàng cũng truyền đạt mệnh lệnh tương tự, hiện tại nhiệm vụ thiết yếu là giết Lăng Hàn, sau đó mở cửa đá, bắt Loạn Tinh nữ hoàng.
Tổng cộng có chín tồn tại Tinh Thần Cảnh đại viên mãn, còn có mười chín Tinh Thần Cảnh đại cực vị, trung cực vị liền không dùng tới, nhân số đã đủ, huống hồ trung cực vị ngay cả tư cách thương tổn Lăng Hàn cũng không có.
Lăng Hàn hít một hơi thật sâu, nhiều cường giả như vậy liên thủ, Phi Hỏa Đan cũng không có tác dụng quá lớn.
– Các ngươi đây là đang buộc ta phóng đại chiêu sao?
Hắn lạnh nhạt nói.
– Giết!
Các cường giả của hai đại Hoàng Triều dồn dập ra tay, bọn họ nhiều người như vậy liên thủ tự nhiên không thể sợ hãi.
– Khà khà, mỗi một người đều đừng khóc!
Lăng Hàn giương tay phải lên, ném ra một người.
– Ta quyển quyển xoa xoa ngươi!
Cái này tự nhiên là Vô Tương Thánh Nhân, hắn phẫn nộ a, lập tức liền sắp đột phá Nhật Nguyệt Cảnh, nhưng lại bị ném ra Hắc Tháp, để hắn trực tiếp mắng lên.
Sau đó, khóe miệng của hắn liền co giật.
Ta ***, tiểu tử ngươi là tai tinh thiên sát sao, sao khắp nơi đều có thể gây rắc rối?
Nếu như hắn vẫn là thân kiếp trước, vậy đương nhiên sẽ không để mười mấy Tinh Thần Cảnh ở trong mắt, nhưng hiện tại hắn chỉ là một cái thùng rỗng a! Nhưng bị ném lên giá nướng, hắn cũng chỉ có nhắm mắt liều chết.
– Muốn chết!
Hắn hừ lạnh một tiếng, oanh, khí tức của Sáng Thế Cảnh dật động, như Thánh giả hàng lâm.
Cái gì!
Đám cường giả Tinh Thần Cảnh vội vã dừng lại, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh hãi gần chết, khí tức như vậy… quá mạnh mẽ, cường đại đến vượt qua cấp độ sinh mệnh của bọn họ, phảng phất đối phương muốn ra tay với bọn họ, bọn họ căn bản không dám chống lại.
Hằng Hà Cảnh, cái này nhất định là cường giả Hằng Hà Cảnh.
Nhất thời, tất cả mọi người đều bị doạ sợ, căn bản không có chú ý tới Vô Tương Thánh Nhân chỉ là một cái thùng rỗng.
– Bái kiến tiền bối!
Kể cả Trụ Thiên Hoàng, Bích Lạc Hoàng ở bên trong, tất cả mọi người đều cung kính hành lễ, loại khí tức này không sai được, là cảnh giới võ đạo ngự trị ở trên Tinh Thần Cảnh.