Ly Sửu Ma Đế hỏi.
Sâm La Ma Đế có chút không vui, lắc đầu nói:
– Mấy ngàn vạn năm, thời gian tịch mịch, thật vất vả mới có một chút chuyện tình để cho ta vui thú, há có thể cứ như vậy mượn tay người khác đem việc vui tàn phá? Các ngươi không nên động hắn, ta muốn từ từ bào chết hắn.
Chư vị Ma Đế nhìn nhau cười một tiếng, thầm nghĩ:
– Sâm La Ma Hoàng vẫn là quá yêu thể diện, nói đem Huyền Thiên tiểu tử kia làm thành việc vui, không biết mình ra mấy lần xấu.
Sa La Ma Đế đem tiên phù hết thảy nộp cho Sâm La Ma Đế nói:
– Đạo huynh, ngươi là người quản sự địa ngục ta, những tiên phù này, vẫn là do ngươi tới trông coi.
Sâm La Ma Đế gật đầu, nhận lấy tiên phù nói:
– Mặc dù địa ngục ta lấy được tiên phù ít, nhưng mà không có gì đáng ngại, đợi đến đại chiến mở ra, lại liên lạc Ma Tiên, thỉnh cầu ban thưởng những tiên phù khác.
Mọi người đã định kế hoạch, riêng phần mình tản đi, không đề cập tới.
Mà chư thiên vạn giới, Đạo Kim Ngọc Bàn bá một tiếng thu kính quang, mọi người tham dự cuộc chiến đoạt tiên phù sau một khắc liền rơi vào trong Bát Cảnh Vân Tiêu Điện của Đạo Vương Đại Thế Giới.
Giang Nam nhìn lại mọi nơi, chỉ thấy Quang Vũ Thần Triều rất nhiều cường giả cũng bị truyền tới Bát Cảnh Vân Tiêu Điện, những Thần Tôn Thần Quân cường đại chí cực kia giờ phút này cũng có chút lo sợ bất an.
Dù sao, Quang Vũ Thần Đế chuyển thế, muốn hai đời thành Đế, vi phạm Thiên Đạo, mà bọn họ là trọng thần của Quang Vũ Thần Đế, giờ phút này rơi vào Đạo Vương Bát Cảnh Vân Tiêu Điện, khó bảo toàn đám người Đạo Vương có tâm tư, lo lắng những Bổ Thiên thần nhân này tìm hiểu nguồn gốc, sưu tầm trí nhớ của bọn hắn, tìm được chỗ chân thân của Quang Vũ Thần Đế ở.
– Tại sao tỷ tỷ không có ở chỗ này?
Giang Nam khẽ cau mày, Giang Tuyết cùng Hậu Thổ Phảng đại chiến, sau có Hoàng Đạo Cực Cảnh Ma Đế tế lên Hoàng Đạo Cực Binh đánh lén, kết quả bị Cực Nhạc lão tổ lấy Hàng Ma Xử đỡ, hai kiện Hoàng Đạo Cực Binh đụng nhau, thiên băng địa liệt, Hậu Thổ Phảng cùng Giang Tuyết cũng bị thương không nhẹ, hai người lần lượt bỏ chạy, cũng không lộ diện nữa.
Vì vậy, Giang Nam rất lo lắng an nguy của nàng.
Bất quá chốc lát, Cửu Tôn Bổ Thiên thần nhân nhất nhất phủ xuống ở trong đại điện, thần quang rung chuyển, cho dù là Phụ Triều Pháp Vương cùng Đế Thiên Pháp Vương hai Thần Quân này, đối mặt chín đại Bổ Thiên thần nhân này cũng chỉ có thể cảm giác được mình nhỏ bé.
Thái Hoàng tiến lên, từ trong tay chúng nhân lấy đi tiên phù, kiểm kê dâng cho Đạo Vương nói:
– Lão gia, có tất cả 2452 mặt tiên phù.
Đạo Vương gật đầu, thu tiên phù, ngay sau đó Thái Hoàng lui ra.
– Lần này chư vị xuất thủ, tranh đoạt tiên phù, vì chư thiên vạn giới tạo ra công lớn.
Đạo Vương mở miệng, từ từ nói:
– Tiên phù này là Tiên Nhân luyện, tích chứa đại uy năng, cũng có đại cơ duyên. Lần này mời chư vị đoạt tiên phù, một là muốn ngăn cản âm mưu địa ngục, hai là muốn mượn những tiên phù này, cho chư vị một Tiên duyên. Các ngươi trước lui ra, đợi ba tháng sau, ta cùng với mấy vị đạo huynh đem tiên phù phân giải, sau đó các ngươi lại tới, luận công ban thưởng.
Đám người Phụ Triều Pháp Vương thở phào nhẹ nhỏm, mọi người khom người, rối rít thối lui khỏi Bát Cảnh Vân Tiêu Điện.
Đạo Vương nghiêng đầu dò hỏi:
– Các vị đạo huynh, luyện hóa tiên phù không khó, khó khăn chính là lần này nên luận công ban thưởng như thế nào. Nếu chúng ta ban thưởng bọn họ, tự nhiên không thể vô cùng keo kiệt, nếu chỉ lấy ra tiên phù tới ban thưởng, không khỏi có chút hẹp hòi. Các vị đạo huynh có ý kiến gì không?
– Chỉ là chuyện nhỏ, Đạo Vương phân phó là được.
Những Bổ Thiên thần nhân khác rối rít cười nói.