Mục Trần nghe vậy, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nửa năm bên ngoài, như thế cũng có thể chấp nhận được, có điều loại thủ đoạn này thật kinh người, không hổ là thượng cổ đệ nhất cường giả đại thiên thế giới.
“Vậy thỉnh tiền bối giúp ta tu thành Bất Hủ Thân”. Mục Trần trịnh trọng hướng về phía quang ảnh già nua, ôm quyền hành lễ, cung kính nói.
Đối với hắn mà nói, cái này chính là thiên đại cơ duyên, Bất Hủ Thân, coi như là cấp độ mà đông đảo thánh phẩm cũng không thể sánh bằng, có thân thề mạnh mẽ như thế, những thứ khác không dám nói, nhưng nếu bàn về trình độ chịu đòn, Mục Trần hẳn có thề đứng top đầu đại thiên thế giới.
Quang ảnh già nua khẽ gật đầu, nhận lễ của Mục Trần, sau đó tay áo vung lên, chỉ thấy ánh sáng tử kim mênh mông cuốn tới, cuối cùng tạo thành một cái đỉnh lô tử kim
phù!
Quang ảnh già nua hé miệng, tử kim hỏa diễm cháy hừng hực, bao phủ lấy đỉnh lô, nhiệt độ kinh khủng khiến cả không gian vặn vẹo.
“vào đỉnh đi”. Quang ảnh già nua nhàn nhạt nói.
Mục Trần nhìn đỉnh lô xích hồng này, chân mày không nhịn được giật giật, nhiệt độ kinh khủng trong đó, ngay cả da trên người hắn cũng thấy đau nhói, có thể tưởng tượng, một khi tiến vào trong đó, sẽ chịu đựng nỗi đau luyện thể đến mức nào.
Nhưng mà chung quy Mục Trần cũng không phải kẻ mềm yếu, hơi ngưng định tâm thần, liền không do dự nữa, thân hình vừa động, hóa thành một đạo lưu quang rơi vào trong đỉnh lô.
xèo xèo!
Hắn vừa tiến vào trong đó, trong nháy mắt quần áo cùng lông tóc đều hóa thành hư vô, trên thân thể trần trụi, da bắt đầu đỏ ngầu, cả huyết nhục dường như cũng có dấu hiệu bị hòa tan.
Thiêu đốt đau nhức không cách nào hình dung, điên cuồng xộc tới.
Thân thể Mục Trần điên cuồng run rẩy, đau nhức vô biên vô tận lan ra, nhưng hắn cũng giữ chặt cho nội tâm thanh tỉnh, hắn biết, nếu tâm trí bị thiêu hủy, vậy luyện thể cũng sẽ thất bại.
Những năm qua, hắn từ bắc thương linh viện đi ra, không biết đã trải qua bao nhiêu, mỗi lần đứng giữa sinh tử, mới làm cho hắn có thành tựu như hôm nay..Mà hiện tại, rốt cục hắn cũng đạt tới cái bước ngày đêm mơ tường này, cho nên bất luận thế nào, hắn đều phải kiên trì.
Trong mắt Mục Trần hiện lên vẻ kiên định không thể lay động, chợt 2 mắt đầy máu tươi của hắn cũng dần dần nhắm lại, mặc cho nhiệt độ đáng sợ bao phủ tới.
bên ngoài lò, quang ảnh già nua nhìn thân ảnh dần dần bị hòa tan bên trong, lại là khẽ gật đầu, có thể được vạn cổ bất hủ thân chọn trúng, người trẻ tuổi này đúng là có ý chí hơn người.
“Đây là một bước quan trọng nhất, hy vọng ngươi có thề kiên trì được”
Hắn lẩm bẩm nói, sau đó tay áo vung lên, chỉ thấy một luồng tử kim bản nguyên hồng lưu rơi xuống, tràn vào bên trong lò, nhân lúc thân thể Mục Trần đang hòa tan, từng tia từng tia một xâm nhập vào trong huyết nhục.
Ngoài vạn cổ tháp, không khí vẫn áp lực như cũ.
Những trưởng lão ma ha cổ tộc nhìn vạn cổ tháp không có động tĩnh gì, không khỏi thấp giọng nói: “Tiểu tử kia làm sao còn chưa ra? Hắn định núp mãi trong đó sao?”
phía trước bọn họ, Ma Ha Thiên thần sắc lãnh đạm, hai mắt khép hờ, giống như vờ ngủ say, chẳng qua là đôi môi khẽ nhúc nhích, thanh âm không chút tình cảm vang lên: “Bất luận hắn trốn bao lâu, chúng ta cũng đợi”
Đông đảo trưởng lão cùng âm thầm gật đầu, ma ha cổ tộc bọn họ bảo vệ vạn cổ bất hủ thân mấy vạn năm, tuyệt đối không thể để Mục Trần cứ vậy mang đi trước mắt bọn họ.
“Ta cũng muốn xem một chút, tiểu tử này có thể trốn đến lúc nào…chỉ cần ngươi dám hiện thân, vạn cồ bất hủ thân phải ngoan ngoãn giao ra đây!”
Ngoài vạn cổ tháp, ma ha thiên cùng thanh diên tịnh đều bất động, lặng lẽ chờ thời gian trôi qua, mà dưới sự mơ hồ giằng co của 2 vị thánh phẩm, những cường giả khác cũng không rút đi, có điều, theo thời gian trôi qua, chuyện phát sinh nơi này cũng lan truyền ra đại thiên thế giới với tốc độ kinh người.
Thời gian trôi qua, trong chớp mắt đã là 3 tháng.
Trong 3 tháng này, số lượng các phe cường giả hội tụ ở vạn cổ thành này không chỉ không giảm bớt, ngược lại theo việc tin tức lan rộng khắp đại thiên thế giới, dẫn tới ngày càng nhiều cường giả chạy tới.
Dù sao, 2 đại cổ tộc giằng co, thật sự là quá mức rung động, mà lần trước thế lực giương cung bạt kiếm với ma ha cổ tộc, chính là Vô Tận Hỏa Vực danh chấn đại thiên thế giới hiện tại…
chỉ có điều, lần trước Ma Ha Thiên thua trong tay Viêm Đế, không thể không thu hồi dã tâm, nhưng lần này cũng không biết, trong Phù Đồ cổ tộc này, rốt cục ai có thể áp chế được đỉnh phong cường giả đã từng khiêu chiến Viêm Đế này hay không?
Dù sao, bất kể thế nào, 2 bên này một khi khai chiến, tất nhiên sẽ là kinh thiên động địa.
Trong lúc bên ngoài đang giương cung bạt kiếm, tinh không tử kim trong vạn cổ tháp, cũng đang chìm trong nhiệt độ, hư không vặn vẹo.
Tính toán thời gian, trong mảnh tinh không này đã qua chừng 3 năm thời gian.
Trong vòng 3 năm, tử kim đỉnh lô kia không ngừng hừng hực thiêu đốt.
Mà bên trong lô, một thân ảnh đang bị tử kim hỏa diễm bao phủ, đạo thân ảnh kia, nhìn kỹ lại thì không còn chút huyết nhục nào, chỉ có một bộ xương trơ trọi ngồi xếp bằng giữa ngọn lửa.
Xương cốt vốn tái nhợt kia, dưới 3 năm tử kim hỏa diễm thiêu đốt, cũng mơ hồ hiện ra sắc vàng nhạt, mơ hồ như có khí tức bất hủ tản ra.
Bên ngoài lô, quang ảnh già nua chợt mở 2 mắt, hắn nhìn bộ xương cốt trong lò, nếu không phải hắn mơ hồ cảm giác được sâu trong xương cốt kia còn ẩn giấu một tia sinh cơ, sợ rằng ngay cả hắn cũng sẽ cho rằng Mục Trần đã sớm bị đốt hủy.
“không tệ..”
Trong thanh âm của quang ảnh già nua, có một tia tán thưởng, thời gian 3 năm qua, nghị lực cùng sự bền bỉ của Mục Trần đã vượt qua dự liệu của hắn. Nếu đổi lại là kẻ tầm thường, sợ rằng đã sớm mất đi thần trí dược sự đau đớn vô biên vô tận đó.
“Kế tiếp, chính là đúc lại Huyết nhục, thành tựu Bất Hủ”
***
Dịch bởi zero