– Ta không quan tâm đến mấy cái gì thiên tài hay cao thủ, cho nên hay là thôi đi. Đến lúc ta phải đi rồi. Chủ quán, giữ lại tiền thừa nhé.
Để lại tiền trên bàn, Tiểu Hắc không có ý tứ lưu lại phương thức liên lạc với Thiệu La. Nếu đã tự xưng là thám tử có bản lĩnh thì đối phương phải có thừa khả năng tìm ra được nơi trú chân của nó. Còn không thì hắn ta không đủ tư cách để nó có thể giao dịch.
Tiếp tục rảo bước thêm vài quán ăn vặt vỉa hè, Tiểu Hắc phát hiện không ít nhóm thanh niên thực lực không tệ. Xem ra chắn chắn sắp có sự kiện gì đó diễn ra, nếu không thì đám tông môn thiên kiêu này cũng không ăn no rững mở chạy đến Liêu quốc xa xôi này để dạo chơi đâu nhỉ.
Dạo một vòng cũng đã ăn no nê, khóe miệng Tiểu Hắc chợt khẽ nhếch lên như cười như không. Nó lặng lẽ đi về một hướng vắng người rồi rẽ vào trong một con hẻm vắng vẻ. Ánh trăng le lói khiến cho bóng dáng của Tiểu Hắc càng nhỏ bé. Một cơn gió lạnh thổi qua, bỗng dưng từ đâu hai bóng người một cao một mập xuất hiện chặn đầu.
– Lão mập, không phải ta nói ngươi đừng nên gây chuyện ở nơi này sao? Độc Oa Nhĩ có rất nhiều cao thủ của Liêu quốc tuần tra, nếu họ phát hiện ra chúng ta có hành vi không đúng thì sẽ có chuyện to đấy.
Tên ốm cao gầy như cây xậy nhíu mày nói với tên mập lùn. Tên mập dường như không quan tâm, miệng chảy nước dãi trông rất ghê tởm đáp:
– Ta biết chứ, cơ mà mỗi lần nhìn thấy nam đồng khả ái thì lão Dịch ta lại không thể kiềm lòng được. Không phải ngươi cũng rất thích ăn thịt các bé gái hay sao, đừng ra vẻ thánh nhân trước mặt ta.
– Hừ, tuy ta và người đều cùng được gọi là song ma lão quỷ nhưng ta hành sự luôn có chừng mực, không để cho chúng nhân sĩ chính đạo tìm ra kẻ hỡ. Còn lão mập ngươi lại quá bất cẩn, làm việc thì thiếu suy nghĩ.
Tên ốm cao không cho là đúng cãi lại, bọn chúng căn bản không chú ý đến thái độ hờ hững như đang xem hai con rối diễn trò của Tiểu Hắc.
– Được rồi, mau nhanh tay đi. Ta còn có hẹn uống rượu với mấy lão bạn già trong hắc đạo nữa.
– Hắc hắc, yên tâm, yên tâm. Nào, bé ngoan, đến đây chơi với gia gia nào.
Tên mập cười một cách dâm ô tiến gần đến Tiểu Hắc. Trong mắt của tên mập thì một đứa trẻ con dù có mang vũ khí nóng như súng thì cũng chẳng thể gây ra bất kỳ nguy hiểm gì cho gã cả.
Tiếc thay, trời cao hay trêu người, thần nhân luôn nhìn, kẻ ác rồi cũng trả giá.
Tiểu Hắc không phải đứa trẻ bình thường, là một tồn tại mà ngay cả địa cấp cao thủ cũng phải cẩn trọng.
– Ngươi cũng xứng làm gia gia của ta sao?
Cười lạnh một tiếng, Tiểu Hắc hai tay vung ra trước bắt ấn. Từ nãy giớ nó vẫn lẩm bẩm pháp quyết trong miệng, đối phó với hai gã huyền cấp cao thủ không thể dùng những kỹ năng đơn giản được.
– Hỏa Cầu thuật liên hoàn
Hai tay Tiểu Hắc liên tục bắn ra những Hỏa cầu bằng hoa sen khiến cho gã mập ốm giật mình cùng nhảy lên né tránh. Đúng lúc này, Tiểu Hắc giơ hai bàn tay đập mạnh suốt mặt đất.
– Địa võng lao, khai
Tức thì, mặt đất phía dưới chân hai tên kia liền lún xuống tạo thành hai cái hố với đầy gai nhọn chỉa lên như giáo mác.
– Cái quái quỷ gì thế này???
Mọi việc diễn ra quá nhanh làm cho hai tên song ma lão quỷ sắc mặt đại biến. Thân là cao thủ trải qua nhiều trận chiến, hai gã này không phải loại chỉ một biến cố đã bó tay chịu trói. Thế là cả hai rất ăn ý bùng phát nội khí mạnh mẽ, vừa lao người về phía vách tường hai bên. Đồng thời bọn chúng cũng chủ động dùng nội khí đánh ra chưởng lực cách không về phía Tiểu Hắc.
Dường như đã dự đoán trước phản ửng của đối phương, Tiểu Hắc lại vung tay lên ám khí bay ra như một đàn châu chấu vây kín đối thủ. Trong khi người Tiểu Hắc cứ như u linh, di chuyển cực nhanh tránh né nội khí chưởng lực.
– Tên quái thai này ở đâu ra vậy? Tại sao nó lại biết nhiều chiêu số tà môn đến vậy?
Tên mập gào thét lên, cố gắng thúc giục nội khí đẩy lùi một rừng ám khí. Tên ốm thì cười khổ nói to:
– Tiểu huynh đệ, nếu đều là người trong tà phái thì xin giơ cao đánh khẽ. Huynh đệ chúng ta nguyện bồi thường cho các hạ.
Hóa ra trong suy nghĩ của lão ốm, một đứa trẻ biết nhiều thuật pháp đến thế thì chắc chắn chỉ có đệ tử của mấy tông môn lớn. Không biết hôm nay ra đường hai người lão ma bọn họ không xem ngày hay gì mà lại đụng nhầm một tên biến thái thế này.
Trước mấy lời vô nghĩa của hai gã, Tiểu Hắc coi như không khí, hai tay không ngừng vũ động cho ám khí của mình công kích. Đặc tính phá nội khí của mấy phi tiêu thể hiện rõ ưu điểm của mình khi hai gã kia có vẻ chật vật vô cùng.
Mắt thấy hai gã song ma định lao thẳng vào tường để tìm cách tẩu thoát. Tiểu Hắc hai tay bắt quyết cực nhanh, hai tay lại một lần nữa đánh mạnh xuống đất hét to:
– Đừng hòng thoát thân.
“Ầm”
Hai tiếng va chạm mạnh vang lên. Trái với dự đoán, hai tên mập ốm chẳng những không thể đánh văng bức tường mà còn té ra, đau đớn rên rỉ. Bất ngờ này đã khiến cho bọn chúng không kịp trở tay, tên mập phản ứng hơi chậm nên vừa kịp đứng dậy đã bị vài quả cầu lửa đánh tới. Kết quả là gã ta bốc cháy như bó đuốc, bao nhiêu tội ác của gã cũng đã báo ứng, một cái chết đau đớn cùng cực.
– Xin tha cho ta, ta nguyện làm trâu làm ngựa cho ngươi.
Tên cao ốm nhìn kết thúc của tên bằng hữu xưng huynh gọi đệ thì đổ mồ hôi lạnh cả sống lưng, miệng không ngừng cầu xin thảm thiết. Tình trạng của gã cũng không khá hơn bao nhiêu khi dính phải một đao gió chém đứt lìa hai chân. Bây giờ giống như cá nằm trên thớt chờ giết mổ.
– Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi.
Tiểu Hắc sắc mặt tái nhợt thở dốc. Nếu như có trận pháp hỗ trợ thì có mười tên mập ốm nó cũng có thể cùng đồng đội tiêu diệt gọn. Còn khi phải chiến đấu trực diện kiểu này thì một chọi hai huyền cấp đã là quá sức. Việc sử dụng nhiều pháp thuật liên tục trong thời gian nhắn khiến cho mức độ tiêu hao linh lực cực nhanh.
Biết là vậy nhưng chiến lược đánh phủ đầu, áp đảo nhằm khiến cho kẻ địch không kịp trở tay chính là lối đánh hợp lí nhất cho Tiểu Hắc khi phải đơn đả độc đấu hiện tại. Nếu dây dưa có thể nó ngược lại sẽ khó lòng đánh bại được hai huyền cấp trung kỳ mà còn gây ra động tĩnh lớn nữa.
Dứt lời, Tiểu Hắc cũng không ra tay kết liễu tên cao ốm mà liền dùng ẩn thân thuật rời khỏi thật nhanh. Chỉ vài phút sau, một lão già mặt dài cùng với ba tên thanh niên xuất hiện trong con hẻm nhỏ.
– Hóa ra là song ma lão quỷ. Haha, không ngờ đám tà giáo các người cũng có ngày hôm nay. Nếu đã gặp thì ta cũng tiện tay tiễn ngươi lên đường luôn một thể.
Một trong ba tên thanh niên có tu vi huyền cấp cười to, rút thanh kiếm ra bước lên chém xuống. Ngay lúc này, lão già đi chung bỗng hừ lạnh dùng một tay ngăn thanh niên lại rồi tung một chưởng về phía trước. Vừa kịp lúc một bóng đen đánh tới.
Tiếng giao chiêu vang lên, lão già cùng bóng đen tách ra. Một chưởng trông tầm thường vừa rồi lại có uy lực của địa cấp cường giả, tên áo đen che mặt kia chỉ dùng giọng điệu quái dị lên tiếng:
– Từ khi nào người tà giáo bọn ta lại để cho bọn chính đạo giả nhân giả nghĩa các ngươi đả thương?